KẾ LÃO BÀ - Trang 208

ngồi ngoan ngoãn trên ghế, y mới đi đến nhặt chiếc túi xách mang ra ngoài,
tìm đến phòng khách.

-Những thứ cô vừa nhìn thấy hãy quên hết đi, tôi không muốn ngoài

tôi và cô ra có thêm một người nữa biết về điều này. Cô làm được chứ?

Trạch Vũ đưa cho người kia cái túi, gương mặt y đã khôi phục vẻ

cương nghị thường ngày, giọng nói cũng tự nhiên nghiêm khắc thêm vài
phần, nghe qua có gì đó rất đanh thép nhưng vẫn không mất đi sự lịch thiệp
vốn có. Người phụ nữ béo tròn vẫn chưa kịp hoàn hồn, lấy tay vuốt vuốt
ngực lấy lại bình tĩnh, nhận lại chiếc túi xong xuôi đâu đó mới hướng đến
Trạch Vũ lễ phép trả lời:

-Vâng thưa ông chủ, nếu ông không muốn người khác biết tôi sẽ

không nói. Thật xin lỗi vì phản ứng thái quá ban nãy, tôi chỉ thấy hơi bất
ngờ, sau chừng ấy năm lại có một người phụ nữ xuất hiện trong biệt thự
của Trạch Gia...

"Phụ nữ?" Trạch Vũ nhíu mày, người giúp việc này đã làm việc gần ba

chục năm tại Trạch gia, trong suốt thời gian ấy đã được ba mẹ y vô cùng tín
nhiệm. Trạch Nghi lớn lên cũng là do bà ấy quản lí cả bữa ăn và giấc ngủ,
thay mẹ Trạch Nghi hoàn thành tâm nguyện trước khi chết là nuôi nấng
thằng bé nên người. Bao nhiêu năm trời ngoài bà ấy ra không có một người
phụ nữ nào khác được bước chân vào trong biệt thự, ngày hôm nay lại nhìn
thấy y cùng Ninh Dương ân ái trong phòng bếp, chắc chắn đã bị dọa cho sợ
chết khiếp rồi.

"Người phụ nữ này tưởng Ninh Dương là nữ, xem ra lúc nãy không

nhìn thấy mặt của em ấy... Như vậy thì càng tốt" Trạch Vũ nhủ thầm, môi
nhếch lên cất giọng khàn khàn..

-Giờ thì cô cứ về đi, ngày hôm nay không cần đến làm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.