KẾ LÃO BÀ - Trang 209

-Thưa ông chủ, chiều nay cậu Trạch Nghi sẽ về, tối hôm qua cậu ấy

nhắn tin dặn tôi đến đây chuẩn bị điểm tâm trước...-Người kia cúi đầu thật
thấp, giọng nói lộ ra vẻ luống cuống

Trạch Vũ nhìn người giúp việc, ánh mắt lạnh băng không thấy được ý

tứ lúc này của y. Y thật không ngờ Trạch Nghi lại về sớm như vậy, vốn y
muốn cùng cậu lưu lại trong nhà thêm một ngày nữa, nhưng xem ra không
có cơ hội làm vậy rồi. Y trầm mặc một chút rồi lên tiếng.

-Chiều nay cô đến sớm một chút là được, bây giờ tôi không muốn có

ai khác lưu lại ở đây.

-Tôi sẽ về ngay ạ.- Người phụ nữ sợ sệt cúi chào Trạch Vũ, đi thật

nhanh ra khỏi nhà. Bao nhiêu năm bà làm việc cho Trạch gia, từ khi ông
chủ vẫn là một cậu thanh niên cho đến tận bây giờ, chưa một lần bà thấy
ông chủ xử sự kì lạ như vậy. Khi ra đến cổng, bà còn ngoái đầu lại, tay đặt
trên song sắt cửa lớn siết chặt, trong đôi mắt đã có nhiều vết chân chim hằn
lên vài tia đỏ.

-Tội nghiệp Trạch phu nhân... Bà ấy mà biết được ông chủ mang phụ

nữ về nhà ân ái thế này, dưới suối vàng làm sao có thể yên lòng được...-Bà
gạt nước mắt trên mi, căm phẫn nghiến răng- Trạch phu nhân xinh đẹp
phúc hậu cao quý biết bao nhiêu, vậy mà bây giờ ông chủ lại đi để mắt đến
loại phụ nữ rẻ mạt lả lơi, ngang nhiên quyến rũ đàn ông như thế, thật không
hiểu nổi cô ta đã đánh bùa ông chủ bằng cách nào.

Người phụ nữ bước ra khỏi Trạch gia, đắn đo một hồi liền hạ quyết

tâm, lấy từ trong túi xách ra điện thoại nhấn nút gọi:

-Alo...cậu chủ ạ...Là tôi....

$$$

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.