KẾ LÃO BÀ - Trang 220

Dương đi ra ngoài.

Trạch Nghi nâng điện thoại bằng cánh tay dài đầy cơ bắp do luyện tập

bóng rổ nhiều, áp nó lên tai tập trung nghe.

-Đã điều tra được chưa?

-Thưa cậu, vào thời điểm tám giờ tối hôm trước cho đến chín giờ sáng

hôm sau, tất cả camera an ninh trong nhà theo lệnh của ông chủ đã bị tắt
hết, trong dữ liệu không có ghi lại chút gì.

Trạch Nghi bấu chiếc smartphone đến suýt gãy làm đôi, chân mày

thanh tú nhíu lại thành một đoàn, vẻ mặt vô cùng khó coi. Cậu mất một lúc
mới tiếp tục trao đổi với người ở trong điện thoại.

-Vậy camera ở cổng lớn, có thu được gì không?

-Ngoài ông chủ chạy đến bấm mã số thì không thu được gì nhiều,

camera chỉ quay được một đoạn ngắn khoảng bốn giây có người kia, nhưng
điều kiện ánh sáng quá tệ nên không thể xác định được người đó là ai. –
Giọng nói bên kia có chút bất đắc dĩ.

-Gửi cho tôi khúc đó đi. –Trạch Nghi quả quyết.

Theo lệnh của cậu chủ, người bên kia ngay lập tức cúp máy. Trạch

Nghi tựa vào lan can chờ đợi, tầm mắt vô cùng mông lung hướng về những
cao ốc chọc trời trong làn tuyết trắng, chậm rãi thở ra một hơi. Cậu không
nghĩ rằng ba mình lại vì một người phụ nữ mà cất công đến thế, tất cả hành
động của y đều hoàn hảo không một chút sơ hở, đến một dấu vết để lại
cũng không có. Cậu nôn nóng nhìn vào màn hình điện thoại, nhận được
thông báo tin nhắn từ WeChat liền mở lên xem ngay.

Đoạn video gửi tới vẻn vẹn có mười giây, nội dung chỉ có Trạch Vũ từ

trong xe bước ra nhập mã số lên cửa lớn, thật nhanh chóng liền trở lại đánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.