KẾ LÃO BÀ - Trang 224

Ninh Dương nhận lấy điện thoại, áp lên tai ưm khẽ một tiếng, nhỏ

giọng nói vào ống nghe:

-Trạch Vũ...

Người phụ nữ nghe thấy cậu nói ra cái tên này, không khỏi bị dọa cho

kinh tâm động phách. Một thiếu niên dám gọi Trạch tổng bằng tên đầy đủ,
trò chuyện với sếp tổng trong điện thoại còn cười nói vui vẻ làm cô chấn
động không ít, đến khi nhận lại máy vẫn còn run run cánh tay.

-Vâng, tôi sẽ đưa cậu ấy lên phòng Ngài.

Nhân viên tiếp tân rời khỏi chỗ ngồi, hướng đến Ninh Dương làm

động tác mời. Cậu lon ton đi theo cô ấy, tiện thể ngắm qua nội thất bên
trong tòa nhà. Người ta vẫn khen trụ sở của Trạch Thiên Vũ là nơi có kiến
trúc độc đáo nhất ở Bắc Kinh quá thật không phải nói suông, bất cứ một
mét vuông nào cũng đều được tận dụng triệt để trở thành những tác phẩm
nghệ thuật tuyệt mỹ. Ninh Dương bị choáng ngợp bởi cách bài trí tinh tế lại
cực kì táo bạo, nhìn ngắm khuôn viên đại sảnh mãi không chán.

Nhân viên đưa Ninh Dương đến thang máy chuyên dụng. nhấn nút lên

tầng thượng. Thang máy làm bằng kính cường lực trong suốt nên trong thời
gian đi lên có thể nhìn thấy đường phố bên dưới, cảnh tượng hoành tráng
làm Ninh Dương phải hít sâu một hơi. Cậu nhìn những hàng xe nối đuôi
nhau đi lại vèo vèo trên đường rồi lại nhìn những cao ốc phía xa xa, trầm
trồ thán phục trước độ cao của tòa nhà.

Nữ nhân viên tranh thủ đánh giá Ninh Dương. Thiếu niên trước mặt có

đôi mắt to tròn trong veo như mắt nai, lông mi cong vút tinh tế mềm mại
hơn lá liễu, làn da trắng mịn căng bóng không có lấy một chút mụn, sống
mũi nhỏ nhắn lại thẳng tắp vô cùng đáng ngưỡng mộ; đặc biệt là đôi môi
mọng mềm như vỏ mận chín, không cần tô son vẫn hồng hào tươi tắn, làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.