KẾ LÃO BÀ - Trang 278

muốn ở bên nhau, cả cậu, cả y và cả đứa trẻ này sẽ đều phải chịu tổn
thương...

Nghĩ về tương lai chỉ càng thấy tương lai mờ mịt, Ninh Dương gắng

uống chút sữa dì pha từ ban nãy cho qua bữa, lại trờ lại vùi người vào trong
chăn. Cơn mệt mỏi làm cậu mê man đi vào giấc ngủ, trong cơn mơ gặp ác
mộng, một giấc mộng đen trắng kinh hoàng.... Đến khi cậu giật mình tỉnh
dậy ôm mặt khóc, trời bên ngoài đã tối dần, sắp đến lúc Trạch Vũ trở về.
Ninh Dương nhìn màn hình điện thoại sợ hãi, sợ phải đối mặt với Trạch
Vũ, sợ không giấu được chuyện này với y, sợ những điều sắp xảy đến. Cậu
co chân thành một đoàn ở trong chăn, ôm đầu run rẩy.

"Reng...Reng Reng..."

Tiếng chuông điện thoại vang lên đánh vào tâm lí hỗn độn của Ninh

Dương, khiến cho cậu giật nảy mình lên chui vào trong chăn tìm chỗ trốn,
hai mắt mơ hồ bị nước mắt phủ lên không nhìn rõ gì cả, trong bóng tối bao
lấy căn phòng lại càng làm dâng lên những cảm xúc tiêu cực. Điện thoại
vẫn cứ đổ chuông liên hồi, giống như người ở đầu dây bên kia thực sự
muốn liên lạc với cậu. Ninh Dương cuối cùng cũng lấy được can đảm cầm
lên điện thoại, hít mũi để bình tĩnh lại. Số điện thoại trên màn hình là số
của người cậu không ngờ tới nhất...

-Trạch Nghi.

-Ninh Dương, cậu đến chỗ tôi được không? Tôi rất muốn gặp cậu,

ngay bây giờ...- Giọng người bên kia có chút lè nhè, giống như đang say
rượu vậy. So với tình trạng của mình bây giờ, Ninh Dương có chút lo lắng
cho người kia hơn, vội vàng hỏi lại.

-Cậu uống rượu đấy hả? Cậu đang ở đâu? Tôi sẽ tới đó, đừng đi lung

tung...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.