KẾ LÃO BÀ - Trang 280

Trạch Nghi cười cười, phẩy tay tỏ ý không đồng tình, trong giọng nói

nghe ra có chút châm chọc:

-Cậu biết sao không, ba tôi gần đây có tình nhân bên ngoài đấy!

Chẳng lẽ Trạch Nghi buồn là vì việc này? Ninh Dương giống như bị

nói trúng tim đen giật mình đánh thót, cố gắng lắm mới giữ được bình tĩnh,
đáp lời Trạch Nghi.

-Cô đã mất mười sáu năm rồi..Chú cũng là đàn ông, chừng ấy năm cô

đơn là đủ rồi, cậu cũng nên thông cảm cho chú...

-Cậu thì biết cái gì! –Trạch Nghi gắt- Trong lòng tôi và tất cả mọi

người, chỉ có một Trạch phu nhân duy nhất mà thôi, người mất đi rồi cũng
không đến lượt kẻ khác vào thay thế đâu. Mẹ vì sinh con cho ba mà chết,
cái đó không phải ba là người hiểu rõ nhất sao, mẹ yêu ba đến chừng nào,
làm sao có thể nhìn người khác cướp mất trái tim của ba cơ chứ. Chừng đó
năm từ khi mẹ mất ông không để một người phụ nữ nào bước chân vào căn
nhà của chúng tôi, làm một người ba mẫu mực toàn tâm toàn ý chăm sóc
cho tôi. Tôi cứ ngỡ rằng mọi chuyện sẽ qua như thế, vậy mà giờ đây...

-Tại sao cậu lại không muốn ba tái hôn? Đã đành mẹ cậu muốn như

vậy, nhưng cô cũng đã mất rồi, chừng đó năm tuổi trẻ của chú sống trong
cô độc, cậu phải hiểu cho chú chứ –Ninh Dương thật sự không hiểu nổi, tại
sao cậu ta lại cố chấp như thế.

Trạch Nghi cướp lại ly rượu uống một hơi, mùi rượu trong không khí

xộc lên mũi cực kì khó ngửi, Ninh Dương đang có thai lại càng mẫn cảm
với các mũi lạ, thiếu chút nữa đã ngã ra nôn mửa.

-Đơn giản là vì ngoài mẹ tôi ra, những người phụ nữ khác tiếp cận ba

tôi không phải là vì ngoại hình thì cũng là tiền của ông ấy. Cả người mà ba
tôi đang cặp hiện giờ nữa...hừ, chắc cũng chẳng vì lí do tốt đẹp nào đâu. Ba

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.