KẾ LÃO BÀ - Trang 289

-Tôi sẽ nói chuyện với nó, em đừng lo. Nó nhất thời say xỉn, không

nhận thức được việc mình đang làm, đến khi nó tỉnh táo, chúng ta sẽ làm rõ
chuyện này.

-Trạch Vũ, tôi rất sợ...

Ninh Dương được Trạch Vũ an ủi đã ngừng khóc, tuy nhiên cơ thể

nhỏ bé vẫn run lên từng đợt, nhìn qua thật giống tiểu hồ ly bị người ta khi
dễ. Trạch Vũ đỡ lấy chiếc gáy trơn nhẵn nâng gương mặt của vợ yêu lên,
cúi xuống đặt một nụ hôn nồng nhiệt lên đôi môi căng mọng. Y điên cuồng
hôn vào, cánh tay ở thắt lưng vẫn không ngừng xoa nhẹ, xoa dịu nội tâm
chấn động của cậu.

Được bao bọc bởi cái ôm ấm áp, lại ngập chìm trong hơi thở nam tính

và đôi môi ngọt ngào quen thuộc, Ninh Dương giống như đã quên đi sạch
những lo âu phiền muộn, toàn tâm toàn ý hưởng thụ nụ hôn của Trạch Vũ.
Cánh tay âu yếm vòng qua cổ y nhấn xuống, chiếc lưỡi thơm ngọt vươn ra
quấn lấy đầu lưỡi của đối phương dây dưa. Hai người hôn nhau đến hơn
mười lăm phút mới buông ra, lúc rời đi khóe môi còn vương lại sợi chỉ bạc
lóng lánh.

Trạch Vũ vuốt ve sườn mặt tinh xảo của vợ, khóe môi bày ra nụ cười

mê hoặc chúng sinh..

-Tin tưởng tôi, mọi chuyện cứ để tôi lo. Hiện giờ em chỉ cần tin tưởng

tôi là đủ, em làm được chứ?

Lúc này còn có thể làm gì khác ngoài việc gật đầu đồng ý? Ninh

Dương nép vào lòng Trạch Vũ tìm kiếm hơi ấm, lồng ngực phập phồng hít
lấy mùi hương quen thuộc giành lại chút an tĩnh trong tâm hồn..

-Em chưa ăn tối có đúng không? Lại đây, chúng ta cùng ăn...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.