KẾ LÃO BÀ - Trang 297

sẽ không có đường ra...Nghĩ cho tương lai của cả con, Trạch Vũ và đứa nhỏ
này, con sẽ thấy mẹ không có sai...Nghe lời mẹ, chúng ta rời khỏi đây...

Ninh Dương ngồi phịch xuống chiếc giường nhìn đồ đạc của mình bị

thu dọn nhét vào trong vali, giống như cái cách ngày đó cậu thu dọn đồ đạc
về đây sống vậy. Qua đi gần một năm, nơi này đã trở thành căn nhà của
cậu, lưu giữ biết bao kỉ niệm của cậu với Trạch Vũ, cũng là nơi đứa trẻ
trong bụng này hình thành...Cậu đưa mắt vào khoảng không, cánh tay vươn
đến xoa xoa cái bụng đã nhô lên một chút, một giọt nước mắt trượt dọc
theo gò má trắng mịn rơi xuống vạt áo trên bụng, nở xòe thành một vệt
nước bi thương....

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.