KẾ LÃO BÀ - Trang 334

vào khoang miệng ấm nóng dịu dàng bắt lấy chiếc lưỡi nhỏ xinh hút lấy
mật ngọt, vụng về đảo quanh một lượt nếm hết hương vị của người kia.
Ninh Viễn thật không nghĩ, nụ hôn đầu của anh lại tuyệt vời đến như vậy,
cả đối tượng lẫn cảm xúc đều giống như trong tưởng tượng của anh. Anh
điên cuồng hôn vào cướp lấy hơi thở của đối phương, tham lam tận hưởng
xúc cảm mê huyễn ở trên môi. Thực ngọt ngào, thực gây nghiện, Ninh Viễn
càng hôn càng thấy không đủ, nụ hôn lại càng cuồng dã hơn nữa, bàn tay
vươn đến vạt áo của người bên dưới luồn vào, hướng đến đầu nhũ căng tức
sưng trướng như trái anh đào chậm rãi nhu niết....

"Chát"

Cái tát đau điếng lôi Ninh Viễn về hiện thực, đối diện với anh bây giờ

là vẻ mặt tổn thương của Ninh Dương, những giọt nước mắt tràn ra ướt
đẫm hai bên gối. Anh giật mình gõ gõ trán, ôm lấy người kia rối rít xin lỗi
nhưng lại bị lạnh lùng đẩy ra.

-Tôi sai rồi, Ninh Dương. Đừng khóc, tim tôi sẽ rất đau.

-Sao anh lại làm vậy..với tôi...tôi đã tin tưởng anh...

Ninh Dương nấc lên, gạt đi cái tay đang cố lau nước mắt của mình, ôm

mặt khóc nức nở. Ở bên này, Ninh Viễn đã luống cuống đến run cả tay, nơi
đáy mắt là tổn thương cùng ăn năn tột cùng. Anh đã phạm phải sai lầm quá
lớn.

-Tôi yêu em, Ninh Dương, và tôi đã không kiểm soát được mình... Em

quá đỗi xinh đẹp.. tôi.. tôi đã rất ấm ức cùng tức giận, em liên tục gọi tên
Trạch Vũ, tôi không chịu nổi..

-Đó là người tôi yêu. –Ninh Dương gỡ tay ra, nâng đôi mắt ngập nước

nhìn Ninh Viễn, trong mắt không có một tia giả dối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.