KẾ LÃO BÀ - Trang 34

-Ừ...cha con về rồi, ông ấy rất mạnh khỏe, ở trong đó người ta đãi ngộ

cũng không tồi. Ninh Viễn nhớ con lắm, ông ấy biết chuyện rất đau lòng,
mẹ đang cố gắng khuyên giải.

-Mẹ nói với cha con rất ổn, Trạch Vũ..-Cậu nghèn nghẹn, hít một hơi

thật sâu – đối với con rất tốt. Hai người không cần phải lo lắng..

Giọng nữ truyền đến từ đầu kia điện thoại xen lẫn tiếng sụt sùi, có vẻ

như bà ấy lại khóc. –Con nhớ giữ gìn sức khỏe đó, nếu có gì không vừa
lòng phải nói ra nghe chưa, đừng giấu trong lòng... Mẹ thương con nhiều
lắm..

"Mẹ..con không thể nói là ông ta vừa mới thao con đến chết đi sống lại

được...Cha mẹ mà biết thì sẽ không chịu nổi, con thật sự xin lỗi" Ninh
Dương gạt nước mắt, nói "con cũng yêu mẹ" rành mạch vào điện thoại rồi
cúp máy. Cậu nhìn sang bên cạnh chỉ thấy một khoảng trống trơn, lấy tay
sờ thử thì thấy nệm không còn ấm, chắc là đã rời đi từ lâu. Ninh Dương lật
chăn lên nhìn thân thể trần trụi của mình, khóe mắt lại vô thức ươn ướt. -
Lão già chết tiệt...

Thân thể trắng mịn của Ninh Dương từ xương quai xanh đến đầu gối

chi chít những dấu hôn đỏ chói, vài chỗ còn có những vết bầm mờ nhạt,
đến cả đùi trong Trạch Vũ cũng không tha, toàn bộ đều là dấu hôn ngân đầy
ái muội. Nhưng thảm nhất vẫn là tiểu huyệt, tuy Ninh Dương không thể
nhìn thấy, cậu biết nơi đó chắc chắn đang sưng tấy như vỏ trái đào chín,
mỗi khi cử động đều đau muốn chết, chưa nói hai đùi cũng hoàn toàn vô
lực.

Cậu không tiếc sử dụng tất cả những từ ngữ chửi rủa mà mình biết để

chửi Trạch Vũ. Nếu y ở đây, chắc hẳn đã bị cậu ném cho mấy cái gối.

-Hỏng...hôm nay có bài kiểm tra toán..- Mấy ngày nay vì chuyện của

cha mà Ninh Dương phải xin nghỉ mấy buổi, thầy giáo ra hạn kiểm tra bù,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.