KẾ LÃO BÀ - Trang 62

hại Ninh Dương xấu hổ chui tọt vào chăn cuộn thành một đoàn, miệng thì
không ngừng la oai oái:

-Tên biến thái kia, ai mượn ông không mặc đồ rồi bước ra chứ..Tôi

không muốn nhìn chút nào hết...ông mặc quần áo vào đi...

Sau một hồi, Ninh Dương ở trong chăn bị vòng tay quen thuộc bao

lấy, giật mình giãy mạnh. Giọng nam trầm đầy âm yếm qua lớp chăn chảy
vào tai:

-Tôi mặc đồ vào rồi. Em mau ra đây đi.

Từ trong ổ chăn có hai con mắt to tròn dáo dác thò ra. Khi nhìn thấy

Trạch Vũ đã mặc quần áo đầy đủ, cậu mới an tâm thò đầu khỏi chăn, biểu
lộ như vừa bị người ta cưỡng gian vậy. Cậu đánh khẽ lên lồng ngực rộng
lớn của Trạch Vũ.

-Lần sau không được lõa thể trước mặt tôi nữa.

-Thế thì "làm" thế nào được? Em định bắt tôi nhịn sao?

Người thông minh như Ninh Dương đương nhiên biết chữ "làm" ở đây

có nghĩa là gì, hai má lại phiếm hồng lên.

-Tôi không biết. Không thích là không thích. Nếu ông còn tái phạm tôi

sẽ ra phòng khách ngủ.

Trạch Vũ chống một tay xuống nệm kê đầu vào, khẽ cúi xuống hôn

lên trán, sống mũi rồi lại lên môi Ninh Dương, tay kia ôm lấy cả bọc chăn
như ôm thứ trân bảo.

-Đội vợ lên đầu là trường sinh bất lão đúng không? Vậy tôi đành nghe

em vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.