KẺ MÓC TÚI - Trang 42

gây tai nạn lắm.”

Chiếc xe ra khỏi con đường hẹp với những ngôi nhà nằm san sát rồi tiến

vào đường quốc lộ nào đó. Tên cao kều và tài xế đã ngủ, tên đầu trọc ra
lệnh thay tên cao kều, Ishikawa dừng xe lại. Tôi hoàn toàn không đoán
được đó là đâu. Chỉ có mỗi cửa hàng tiện lợi ở đằng xa, ngoài ra chẳng có
cửa hàng nào nổi bật, khoảng cách giữa các cột đèn khá xa nên xung quanh
hơi tối.

“Bọn mày xuống nhanh đi… Giấu tiền vào trong quần áo ấy. Bọn mày

làm nghề móc túi nên chắc là nhét được hết tiền vào người. Tụi mày cũng
không bất cẩn đến mức bị cảnh sát chặn lại hỏi đâu nhỉ.”

Tachibana xuống xe, tôi cũng xuống theo. Ishikawa cũng định xuống

song tên đầu trọc bảo: “Xin lỗi, lái giúp tao thêm chút nữa đi. Bọn nó ngủ
cả rồi. Giờ bọn tao đến Shinagawa để thủ tiêu chiếc xe này. Nhờ mày lái
đến khoảng nửa đường thôi.”

“Nhưng mà tao…”
Thấy Ishikawa phản ứng, tên đầu trọc bật cười thành tiếng.
“Gì mà bọn mày run như cầy sấy thế. Được rồi, chỉ cần đến Kannana

thôi. Sau đó tao sẽ lái. Bọn mày thật nhiễu sự.”

Tôi nhìn Ishikawa song nó khẽ gật đầu nên tôi chỉ im lặng nhìn cửa xe

đóng lại. Xe bắt đầu chạy rồi dần dần tăng tốc, chẳng bao lâu thì biến mất
trong màn đêm. Xung quanh bỗng dưng trở nên vắng lặng.

Tôi và Tachibana cứ đứng im lặng như vậy một lúc, lơ đãng nhìn những

chiếc xe thỉnh thoảng lướt qua, châm lửa hút thuốc, bản thân tôi thì không
ngừng nghĩ về Ishikawa. Khi tôi nói với Tachibana về tờ giấy Ishikawa đưa
thì nó đã châm sang điếu thứ hai.

“… rời khỏi Tokyo ngay, có phải thế không?”
Tachibana nói rồi khẽ cười.
“Tại nó nhát gan quá đấy… Chẳng phải hoàn toàn bình thường sao. Tao

vẫn ở lại đây. Ở đây có đứa tao cần phải gặp, có gái tao có thể chén được
ngay.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.