KẺ MÓC TÚI - Trang 50

Những thứ viết trong giấy chỉ còn lại sữa chua. Tôi giả vờ lựa, rồi vươn

tay lên kệ bày sữa chua. Sau khi kiểm tra hai bên trái phải, tôi chỉ sử dụng
ngón giữa, dùng đầu ngón giữa móc vào nắp hộp sữa chua, kéo cho nó nằm
xuống rồi đẩy vào trong tay áo mình, sau đó tôi trượt cánh tay về bên trái
để làm tương tự với ba hộp nữa. Thằng bé chăm chú quan sát ngón tay tôi
rồi chuyển sang nhìn chằm chằm vào mặt tôi như thể gặp chuyện lạ. Chắc
cu cậu thấy lạ vì hộp sữa chua không rơi ra ngay cả khi tôi hạ tay xuống.

“Còn lại sẽ mua… Không phàn nàn gì chứ?”
Không đợi thằng bé trả lời, tôi đi đến quầy tính tiền và thanh toán. Sau

khi ra khỏi siêu thị, tôi lấy hàng hóa vừa mua cho vào túi giấy của thằng bé.

“Cháu không lấy được ở chỗ này nữa đâu. Họ có người theo dõi, cháu bị

nhớ mặt rồi.”

Thằng bé hơi xệ vai xuống vì túi giấy nặng, nó ngước nhìn tôi.
“Dùng khăn để che các thứ trong túi là một ý tưởng hay. Nhưng cháu

không nên làm thế nữa. Vì thứ nhất, trẻ con xách túi giấy như vậy nhìn
không tự nhiên, rất dễ gây chú ý. Hơn nữa cái túi này nhỏ nên không nhét
được hết đồ vào… Động tác của cháu thể hiện mục đích rất rõ ràng. Để ăn
cắp trong siêu thị, đôi khi cũng cần những động tác không cần thiết đấy.”

Thấy gương mặt thằng bé hơi có vẻ nghiêm trọng, tôi bèn nhìn đi chỗ

khác.

“… Thôi, cháu cầm về đi.”
Tôi cứ thế bước đi, quyết định không quay lại nhìn, lấy thanh kẹo cao su

trong túi ban nãy ra, nghiến răng nhai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.