KẺ MÓC TÚI - Trang 70

“Gã đó đang nhét ví vào túi quần sau bên phải. Bây giờ chú sẽ đi sau gã

đó, giẫm vào gót giày gã, khi gã mất thăng bằng, chú sẽ nương theo hướng
cơ thể của gã để rút ví. Giẫm vào gót giày dĩ nhiên cũng cần có bí quyết.
Phải giẫm đúng vào lúc họ chuẩn bị bước chân lên. Làm vậy, thường họ sẽ
chúi về phía trước. Trong khi đó thì áo khoác của cháu sẽ giúp che ánh mắt
của những người xung quanh.”

Tôi tháo cúc áo khoác, tiến đến gần gã host. Gã nhìn quanh, trông thấy

người phụ nữ ăn mặc sặc sỡ, gã bèn đổi hướng. Tôi bám theo gã, hơi phanh
áo khoác ra để chắn ánh nhìn từ bên trái, sau khi kiểm tra bên phải không
có ai nhìn, tôi giẫm vào chân phải gã thì đồng thời dùng ngón tay kẹp vào
ví, ngay khi gã mất thăng bằng tôi cũng xuôi theo hướng cơ thể gã để rút
cái ví lên. Tôi cho cái ví vào ống tay áo phải, giả vờ rối rít xin lỗi gã host
đang sắp ngã. Gã định nói gì đó nhưng lại chuyển hướng nhìn, lật đật chạy
theo người phụ nữ lúc nãy. Vẫn để cái ví trong ống tay áo, tôi ngoặt sang
hướng khác thì thằng bé đuổi theo.

“… Chú lấy được rồi à?”
Đó là cái ví màu nâu kiểu cổ điển của Louis Vuiton.
“Chỉ tám ngàn yên thôi à… Hẻo quá vậy! Chú sẽ vứt cái ví này ở cống

nước nào đó.”

“… Cháu chẳng nhìn được. Nhưng cháu hiểu được sơ sơ đoạn nương

theo người đối tượng.”

“… Vậy sao?”
Thằng bé gật đầu quả quyết.
“… Cháu còn nhỏ, nên làm theo cách đâm sầm vào đối tượng cho giống

với trẻ con. Phải nhanh chóng rút được ví ngay lúc va chạm. Sau đó xin lỗi
rồi chạy vù đi giống như lúc đâm vào họ ấy. Làm trong tàu điện, bị phát
hiện thì không chạy được đâu.”

“Cháu muốn làm thử.”
“Chưa được đâu… Làm thử với chú đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.