KẺ MÓC TÚI - Trang 72

vòng ra trước mặt người đàn ông vừa phát hiện được, đâm nhẹ vào ông ta
và rút ví ra. Tôi nghĩ, thay vì mua một bộ đồ đắt tiền, tôi nên mua nhiều bộ
để thằng bé có cái thay đổi. Trống ngực tôi đập loạn xạ, cổ tay tôi bị tóm.
Trong một thoáng, không biết chuyện gì xảy ra, tôi định bỏ chạy thì một
sức mạnh khác thường dồn vào những ngón tay đang nắm lấy cổ tay tôi.
Tay tôi đã bị khóa, tôi không tài nào nhúc nhích được, cứ như cơ thể bị tê
liệt. Mọi người vẫn cứ đi, chẳng để ý gì đến chúng tôi. Có ánh đèn nê-ông,
có dòng xe đang chạy, hàng dãy nhà chung cư cao sừng sững. Người đang
ở trước mặt tôi, nắm cổ tay tôi là Kizaki. Ông ta mang kính đen, bộ mặt vô
cảm, tóc ngắn bất thường, vết sẹo trên cổ không hiểu sao đã biến mất. Dòng
người vẫn đi qua, tránh chúng tôi. Tôi không thể tránh nhìn ông ta.

“Lâu không gặp. Tao vẫn luôn theo dõi mày đấy.”
Tôi vẫn không thể làm chủ nhịp thở ngày càng dồn dập. Không hiểu sao

ông ta lại có mặt ở đây.

“Niimi nói với tao… Rằng bọn mày chỉ nhắm đến những tay nhà giàu.

Khi nhìn thấy mày từ xa, tao đến gần, giả vờ đi trước mặt mày. Giỏi lắm.
Tao đúng là người có nhiều tiền nhất trong số những người ở đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.