KẺ NẶN BÓNG - Trang 109

Chương 22

Chìm dưới nước lần nữa. Những ngón tay dài tối tăm của hàng trăm

ngàn linh hồn vươn lên từ dưới đáy biển sâu. Một sự kéo dãn dài hàng thế
kỉ. Một sự dịch chuyển thư thái, dễ chịu, kinh hoàng, buồn thảm, dịu dàng
nhưng cũng nhuốm màu chết chóc như những con sóng. Sierra trôi dạt đâu
đó giữa những linh hồn ấy - một mẩu thịt sống giữa biển người chết. Họ
bao bọc, luồn vào trong mũi và trở thành máu mủ của cô, đồng hóa linh
hồn cô với ham muốn của họ. Cô hít vào và thế giới cũng trở nên sống
động theo; cô thở ra và một con sóng không gian quét qua xung quanh
mình.

Một trăm bàn tay giữ cô lại, thả cô ra rồi lại kéo cô tới gần, đẩy cô

đi xa.

Sierra.
Các linh hồn khẽ hát những bài ca về cuộc sống và cái chết của họ,

một bản nhạc buồn của sự mất mát và trăng trối, vừa cứu rỗi vừa chết chóc.

Sierra. Tỉnh dậy đi.
Các linh hồn tràn đầy sức sống đến nỗi họ dễ dàng quên mất rằng

mình đã chết. Họ hòa chung nhịp đập cùng tình yêu với mọi sinh vật sống,
một kháo khát mạnh mẽ đến nỗi Sierra dường như có thế nếm được.

Sierra !
Sierra miễn cưỡng mở mắt, buông tay khỏi dòng chảy của thế giới

linh hồn.

Cháu gái, cháu cần phải tập trung.
Đó là một tiếng vọng đến từ rất xa. Gần tới rồi. Mặt trời buổi ban

trưa đang vẽ vô số hình khối lên tường phòng Sierra. Cô đã về nhà lúc mặt
trời mọc và ngủ cả buổi sáng. Có phải đêm qua chỉ là một giấc mơ ?
Không. Dư âm của chúng vẫn thêu đốt tâm hồn Sierra: cuộc tấn công của
con Hỗn vong, những hình xăm của Robbie, sự ngứa ngáy khi những linh
hồn đi qua người cô để nhập vào những vệt phấn.

Cô ngồi dậy và dụi mắt. Wick đang ở ngoài đó, lên kế hoạch, gửi đi

những thứ chết chóc để hủy hoại cuộc sống của cô. Sierra rùng mình, nhảy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.