KẺ NẶN SÁP - Trang 204

ra từ phía bên kia cánh cửa xoay dẫn vào nhà hàng. Cô nhét lá thư và tờ tiền
vào túi áo rồi cầm một cái chân bàn và tiến tới cánh cửa. “Tôi đã gọi cảnh
sát rồi,” cô la lên, giọng run rẩy vì sợ hãi. “Họ đang trên đường đến.”

Cánh cửa bật mở, Hawksley xuất hiện với một chai rượu. Anh hất hàm về

cái chân bàn, “Cô định làm gì với thứ đó?”

Cô hạ tay xuống, “Anh điên rồi sao. Chính anh đập phá chỗ này à?”
“Trông tôi giống kiểu người thích làm thế lắm hả?”
“Olive mới làm vậy.” Cô nhìn anh chòng chọc, “Nổi điên lên và đập phá

phòng ốc, ném tất cả đặc quyền của mình ra ngoài cửa sổ.”

“Cô đang nói nhảm rồi.” Anh tìm thấy hai chiếc ly trong chạn bát vẫn còn

nguyên vẹn và rót rượu ra, “Đây.” Đôi mắt sẫm màu của anh chăm chú quan
sát cô, “Cô đã gọi cảnh sát chưa?”

“Chưa.” Răng cô va lập cập vào ly rượu, “Tôi nghĩ nếu tên trộm còn ở

trong nhà thì hắn sẽ chạy trốn nếu nghe tôi nói thế. Tay anh đang chảy máu
kìa.”

“Tôi biết.” Anh lấy cái chân bàn ra khỏi tay cô và đặt nó lên trên lò

nướng, rồi lôi chiếc ghế duy nhất còn lành lặn ra từ sau cánh cửa và ấn cô
ngồi xuống, “Nếu tên trộm chạy theo hướng này, cô sẽ làm gì?”

“Đánh hắn, tôi nghĩ thế.” Nỗi sợ hãi của cô dần vơi bớt, “Có phải anh

nghĩ việc này chính là do tôi dàn xếp không?”

“Đúng.”
“Chúa ơi!” Cô không biết phải nói gì nữa, chỉ đứng đó lặng nhìn anh tìm

chổi và bắt đầu quét dọn đống hỗn độn về một góc, “Không phải anh nên để
thế sao?”

“Để làm gì?”
“Chờ cảnh sát đến.”
Anh tò mò nhìn cô, “Cô nói mình chưa gọi cảnh sát cơ mà.”
Cô cố gắng sắp xếp lại mọi chuyện trong vài giây, rồi đặt ly rượu xuống

sàn, “Điều này quá sức chịu đựng của tôi rồi.” Cô lấy đồng 20 bảng từ túi áo
ra, nhưng vần giữ lại lá thư, “Tôi chỉ quay lại để đưa cái này cho anh thôi.”
Roz giơ tờ tiền ra và đứng lên. “Xin lỗi anh,” cô gượng cười hối lỗi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.