KẺ NẶN SÁP - Trang 239

15

Khi Roz tỉnh lại, khung cảnh trước mắt cô mờ ảo kì lạ, như ... giao thoa giữa
thực tế và hư ảo. Cô biết mình đang ở trong phòng nhưng lại cảm thấy tách
biệt với nơi này, như thể cô đang quan sát mọi việc qua một tấm kính dày.
Không có âm thanh. Cô chỉ còn chút kí ức về những ngón tay siết quanh cổ.
Rồi sau đó? Cô không rõ nữa. Nhưng chắc hẳn đã rất bình yên.

Gương mặt Hawksley cúi xuống nhìn cô. “Em ổn chứ?” Giọng anh như

vọng lại từ một nơi xa thẳm.

“Ổn,” cô mừng rỡ lẩm bẩm.
Anh khẽ vỗ vỗ má cô. “Thế mới là cô gái của tôi chứ,” giọng anh êm ái

như một cuộn len mềm, “Nhanh nào. Tỉnh dậy thôi. Tôi cần giúp đỡ.”

Roz chăm chú nhìn anh, nghiêm nghị nói, “Thêm một phút nữa thôi rồi

tôi sẽ ngồi dậy.”

Anh kéo mạnh chân cô, kiên quyết ra lệnh, “Ngay bây giờ. Nếu không

chúng ta sẽ trở lại điểm xuất phát mất.” Anh dúi một cây gậy bóng chày vào
tay cô, “Tôi sẽ trói chúng lại, trong lúc đó, em trông chừng sau lưng tôi nhé,
kẻo tên khốn nạn nào bất ngờ đánh úp.” Anh nhìn vào đôi mắt mụ mị của
cô, rồi lắc mạnh vai cô, giọng nghiêm khắc, “Cố lên, Roz! Tỉnh táo lại đi và
cho tôi thấy chút sức mạnh của em nào.”

Cô thở thật sâu, “Đã có ai nói với anh rằng anh thực sự là một tên khốn

chưa? Tôi vừa suýt mất mạng đấy.”

“Em chỉ bị ngất thôi,” Hawksley nói với vẻ vô cảm, nhưng đôi mắt sáng

lấp lánh. “Cứ đập bất cứ tên nào dám nhúc nhích,” anh hướng dẫn cô, “Trừ
cái tên đang xả nước. Hắn đã đủ đau đớn rồi.”

Hiện thực đổ ập qua thính giác. Tiếng than thở, rên rỉ và tiếng nước chảy.

Một tên đang chúi đầu dưới vòi rửa. Cô thoáng thấy một chuyển động qua
khóe mắt, liền sợ hãi vung cây gậy bóng chày lên vụt vào chỗ đó, khiến cây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.