KẺ NẶN SÁP - Trang 311

Olive lắc đâu. “Tôi chẳng kể gì với chị cả. Những điều chị biết đều là do

chị tự tìm ra. Thế nên chị mới tin.” Đôi mắt cô ta lại rưng rưng, “Lúc mới
vào tù, tôi từng cố tự minh oan. Tôi nói với cha xứ, nhưng ông ta không ưa
tôi, và nghĩ rằng tôi nói dối. Tôi đã thú nhận, chị thấy đấy, nhưng chỉ thú
nhận mình có tội thôi. Bác sĩ tâm lý là những người đáng sợ nhất. Tôi nghĩ
nếu tôi nói rằng mình vô tội và không tỏ chút hối lỗi nào, họ sẽ cho rằng tôi
mắc bệnh tâm thần và tống tôi tới Broadmoor.”

Roz thương cảm nhìn mái đầu đang cúi xuống của người đối diện. Thực

sự Olive chưa bao giờ có lấy một cơ hội. Và cuối cùng lỗi là ở ai đây? Peter
Crew? Robert Martin? Cảnh sát? Hay Gwen tội nghiệp, vì quá phụ thuộc
vào Olive mà nỡ đóng khung cuộc sống của con gái mình? Michael Jackson
đã nói, “Cô ta là kiểu người mà cô chỉ nghĩ đến khi có việc muốn giao phó
và cô biết chắc họ sẽ nhận lời.” Amber chưa bao giờ là người sinh ra để
chiều lòng người khác, mà chính là Olive, vì lẽ tất yếu, cô ta đã dần trở
thành một người phụ thuộc. Và khi không còn ai nói cho cô ta biết mình
phải làm gì nữa, tuyến phòng thủ cuối cùng của cô ta liền bị công phá.

“Vài ngày nữa cô sẽ chính thức được nghe tin này, nhưng tôi chết mất nếu

thấy cô phải đợi. Peter Crew đang bị khởi tố, vì đã biển thủ tiền của bố cô và
lừa đảo kinh tế. Cả tội âm mưu giết người nữa.”

Một lúc lâu sau, Olive mới ngẩng lên. Roz dựng tóc gáy khi thoáng thấy

tia nhìn khác lạ ánh lên trong mát Olive, tia nhìn xác nhận chiến thắng. Cô
bỗng nhớ tới lời xơ Bridget khi nói về sự thật của cô, “Cô mới là người
được chọn, Roz ạ, chứ không phải tôi.” Còn sự thật của Olive thì sao? Sự
thật của cô ta là gì?

“Tôi biết cả rồi.” Olive chậm rãi rút một cái ghim ở mặt trước chiếc áo tù

ra. “Truyền tin trong tù,” cô ta giải thích, “Crew đã thuê anh em nhà Hayes
đến đập phá nhà hàng của trung sĩ Hawksley. Chị cũng ở đó, hai người đã bị
đập cho tơi tả. Tôi lấy làm tiếc vì sự cố chị phải trải qua, còn ngoài ra thì tôi
chẳng có cảm xúc gì nữa. Tôi chưa bao giờ ưa ông Hayes. Ông ta luôn lờ tôi
đi và chỉ nói chuyện với Amber.” Cô ta cảm cái ghim lên mặt bàn. Một chút
đất sét và sáp khô vẫn còn dính ở đâu ghim.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.