KẺ NẶN SÁP - Trang 313

Roz lắc đầu, “Tôi không thể chứng minh được, nhưng tôi cho rằng ông ấy

thậm chí còn không nhận ra cô đã bỏ đi. Ông ấy ngủ ở dưới nhà mà, nhớ
không, và cô thì lẳng lặng bỏ đi vì không muốn ai biết. Nếu cô đồng ý gặp
bố mình dù chỉ một lần, thì cô đã nhận ra.” Cô đứng lên, “Quả thật là sự đã
rồi, nhưng lẽ ra cô không nên trừng phạt ông già theo cách đó, Olive ạ.
Robert cũng vô tội như cô thôi. Ông ấy yêu thương cô, nhưng lại không giỏi
thể hiện tình cảm. Tôi ngờ rằng lỗi lầm duy nhất của ông là không mấy để ý
đến quần áo phụ nữ.”

Olive lắc đầu, “Tôi không hiểu.”
“Ông ấy nói với cảnh sát rằng mẹ cô mặc chiếc váy liền thân bầng vải

nylon.”

“Tại sao lại nói thế?”
Roz thở dài, “Tôi cho rằng ông ấy không muốn thừa nhận sự thật là chưa

bao giờ để ý đến vợ mình. Robert không phải người xấu, Olive ạ. Ông ấy
cũng đâu điều khiển được xu hướng tính dục của mình, cũng giống như tôi
hay cô vậy thôi. Tất cả thảm kịch này xảy ra, chẳng qua vì không ai trong số
mấy người thẳng thắn nói chuyện với nhau.” Cô nhặt cái ghim cắm trên mặt
bàn lên và chùi sạch phần đầu, “Và tôi tin bố cô chưa bao giờ đổ lỗi cho cô
về những gì đã xảy ra, dẫu chỉ trong khoảnh khắc. Ông ấy tự dằn vặt mình.
Đó là lý do tại sao ông ấy vẫn tiếp tục sống trong ngôi nhà đó. Ông ấy muốn
chuộc tội.”

Một giọt nước mắt chảy dài xuống má Olive, “Ông ấy luôn nói thu chẳng

bù chi.” Cô ta giơ tay ra để lấy cái ghim, “Nếu tôi yêu ông ấy ít hơn, hẳn tôi
đã không hận ông ấy nhiều như thế. Có phải giờ đây đã quá muộn rồi
không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.