KẺ PHÁ ĐÁM - Trang 273

- Chị ta có thể kiếm việc để làm như tất cả chúng ta thôi. Khi chị ta đặt
bút ký tờ giấy ly hôn, chẳng có ai dí súng vào đầu chị hết, - ông ta đáp.
John Paul và Avery nghe họ nói chuyện từ ngoài cửa. Họ đi vào khi Verna
đang nói với cảnh sát trưởng rằng chuyện này thật là nhục nhã. Cảnh sát
trưởng thấy hai người, bèn đứng dậy.
- Có gì xảy ra cho hai người à?
- Chuyện dài lắm.
- Tôi sung sướng được nghe, - ông ta nói.
Avery đi khỏi John Paul, đế phía quầy. Verna há hốc mồm, cặp mắt nâu
tròn xoe khi cô đến gần.
- Tôi tên là Avery Delaney, - cô nói.
- Cô ướt như chuột lột. Trời, chuyện gì xảy ra cho cô thế? Cô trông
như con mèo của tôi bị nhúng vào nước.
Avery không biết bắt đầu từ đâu. Cô thấy John Paul bắt tay cảnh sát trưởng,
rồi ông ta kéo ghế mời anh ngồi. Cô định để anh trình bày.
- Tôi xin phép dùng điện thoại được không?- Cô hỏi. – Tôi cần gọi cơ
quan FBI.
Cặp mắt của Verna như muốn văng ra khỏi hốc, bà quay đầu lui và nói:
- Sao Bud? Cô này muốn gọi FBI.
- Cứ để cô ta dùng điện thoại, - cảnh sát trưởng đáp. Ông ta tựa người
lên bàn, lắng nghe John Paul kể lại.
Verna để máy điện thoại cổ lổ sĩ màu đen lên mặt quầy rồi nói:
- Có nhiều buồng tắm vòi sen ở lầu hai trên trạm cứu hỏa và cũng có
nhiều giường sạch hẳn hoi ở tầng ấy. Trong lúc cô gọi điện thoại, tôi đi lấy
cho hai người hai tấm chăn. Môi cô run đấy. Nếu không giữ ấm thì sẽ bị
sưng phổi.
- Cám ơn bà. Bà thật tốt.
Avery nhấc điện thoại lên rồi bỏ xuống. Vì quá mệt nên cô không nhớ được
số điện thoại của văn phòng làm việc. Cô nhắm mắt để cố nhớ. Có phải 391
hay 931 nhỉ?
Có lẽ cô gọi cho Carter. Số riêng của ông ta là mấy nhỉ? Bỗng cô nghe John
Paul hỏi ông cảnh sát trưởng có nghe nói đến ngôi nhà tên là Đất Giữa Hồ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.