KẺ PHÁ ĐÁM - Trang 28

với tiếng máy đun nước nóng và máy nén kêu rầm rầm.
- Tôi thấy môi trường làm việc có gì không ổn đâu? – Anh hỏi lại,
giọng có vẻ bối rối.
Lou kém năng lực, nhưng dễ thương, Avery nghĩ thế. Bất cứ khi nào
cô nhìn anh ta, cô lại nhớ đến cảnh bừa bãi trong bức biếm họa cũ có nhan
đề "Nghèo xơ xác". Lou lúc nào cũng luộm thuộm. Anh ta thông minh thật
đấy, nhưng không mở miệng nói được câu gì hay ho, cái áo sơ mi tay cụt
thường thường có ít ra là một vết bẩn. Sáng nay có hai vết. Một vết do nước
mứt nơi bánh cam vòng của Margo mang đến. Vết này có màu đỏ lớn nằm
ngang trên vết mực đen do cây bút gây ra trên túi áo sơ mi trắng.
Lou nhét đuôi áo vào quần – sáng nay là lần thứ ba anh nhét áo vào quần –
rồi nói:
- Tôi thích làm việc dưới này. Rất thoải mái
- Chúng ta làm việc trong một góc tầng hầm không có cửa sổ - Margo
đáp lại.
- Thì có sao đâu? – Lou hỏi. – Chúng ta làm ở đâu cũng không giảm
bớt tầm quan trọng. Chúng ta là thành phần của một tổ công tác.
- Tôi muốn làm thành phần của tổ công tác nào có cửa sổ. – Margo
nói.
- Không thể có đủ thứ được. Này, Avery, đầu gối ra sao rồi? – Bỗng
anh hỏi, đổi đề tài.
Cô thận trọng giở bao nước đá lên, nhìn chỗ bị thương.
- Bớt sưng rồi.
- Chuuyện xảy ra như thế nào? – Mel hỏi. Anh là người duy nhất
không nghe tai nạn xảy ra.
Margo vuốt mái tóc quăn đen, ngắn và đáp:
- Một bà già suýt chút nữa giết chết cô ấy.
- Với một chiếc Cadillac, - Lou nói. Tai nạn xảy ra trong bãi đổ xe. Rõ
ràng bà già không nhìn thấy cô ấy. Chắc phải rút bớt tuổi cho phép lái xe
xuống mới được.
- Bà ta đã tông vào cô à?
- Không, - Avery đáp.- Khi xe bà phóng quành góc đường, tôi chạy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.