KẺ PHÁ ĐÁM - Trang 281

- Bà đã ra khỏi nhà trước khi bom nổ. Tôi không biết làm sao bà ra
được, nhưng bả bình an.
Avery bật khóc. John Paul ngồi xuống bên cạnh cô, kéo cô vào lòng. Anh
ôm cô trước khi cô khóc ròng.
Cuối cùng cô bình tĩnh trở lại và hỏi:
- Mọi người ra được hết à? Bây giờ Carrie ở đâu? Họ có gọi cho
dượng Tony biết không? Tội nghiệp dượng ấy, chắc dượng ấy nổi điên lên.
Ban đầu họ báo cho dượng biết dì ấy đã chết, rồi sau đó lại báo bả còn
sống. Cầu Chúa giúp cho dượng vững tâm.
John Paul không biết trả lời câu hỏi nào trước.
- Carrie hiện đang ở tại bệnh viện Aspen.
Cô vùng ra khỏi anh.
- Tại sao dì lại ở trong bệnh viện? Anh nói dì bình an kia mà.
- Thì dì cô bình yên, nhưng bà kia bị thương nặng. Khi họ rơi xuống
khe núi, bà chánh án bị toạc một đầu gối. Carrie bị trẹo mắt cá và gãy một
cánh tay, nhưng bà ấy vẫn có thể kéo vài cành cây khô để họ có thể ẩn nấp
cho hết đêm. Một con chó của cảnh sát đã tìm ra họ. Họ được đưa đến bệnh
viện, và bà chánh án được giải phẫu.
- Thế còn bà kia nữa? Họ ba người…phải không?
- Anne Trapp. Bà kia ở lại trong nhà.
- Tại sao? Tại sao bà ta ở lại?
- Tôi không biết. Cô phải hỏi Carrie mới rõ, hay có lẽ Knolte biết rõ
nguyên nhân.
Avery đứng dậy, suýt nữa cô vấp phải cái ba lô và cái xách có dây rút của
cô.
- Tại sao các thứ này ở đây?
- Ông cảnh sát trưởng gọi một người bạn nhờ anh ta đến tìm xe tôi và
lôi về đấy.
Avery rất hân hoan, sung sướng về Carrie, cô cảm thấy người chông chênh,
choáng váng. Cô muốn cười và khóc, và muốn hôn John Paul. Ôi, cô thật
rất muốn hôn anh, hôn thật nhiều. Cô có cái gì không ổn sao? Có lẽ một
loại morphin nội sinh gây nên rồi. Phải, chắc như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.