KẺ PHÁ ĐÁM - Trang 331

- Sẹo chỉ là sẹo thôi. Chúng không gây trở ngại gì cho em là được.
Bây giờ ngồi dậy. Mười phút nữa là có đồ ăn sáng. Mau đi. – Anh nói rồi đi
khỏi giường.
Anh trần truồng như nhộng và có thể sung sướng vì thế. Anh thật đẹp tuyệt
vời. Bắp thịt cuồn cuộn khắp người.
- Lạy Chúa, mặc quần áo vào.
- Tại sao?
- Có phải anh đi như thế trong vùng đầm lầy không?
- Ước gì anh đi được, nhưng anh không đi được là vì có nhiều rắn rít.
Anh lấy quần jean rồi đi vào phòng khách. Avery tắm xong, mặc quần sọc
màu xanh nước biển và áo sơ mi vàng nhạt. Tóc kẹp ra sau tai, cô đi chầm
chậm vào phòng khách.
John Paul vào bếp, múc thức ăn ra đĩa, mang ra để trước mặt cô. Rồi anh
đưa cho cô chai nước xốt hiệu Tobasco.
Anh làm món trứng rán có nhiều tiêu. Cô cắn một miếng,vội uống một
ngụm nước cam để nuốt. Cô cười nói:
- Anh thích thức ăn có nhiều gia vị.
- Ở Louisana, người ta ăn cái gì cũng có gia vị.
- Sống ở Bowen với người bố mà mọi người đều gọi là Bố già Jake
như thế nào?
- Rất tuyệt, - anh đáp. – Bố anh là người cá tính, nghĩa là ông luôn
luôn làm mọi việc êm xuôi. Ông hơi mánh mung một chút nhưng có lòng
tốt.
Anh kể cho cô nghe những chuyện vui và trò tinh nghịch mà anh và anh
trai của anh, là Remy, đã bày ra khi họ còn bé. Anh nói đến bố và em gái
của anh luôn, và mỗi lần nói, cô nhận thấy giọng anh rất dịu dàng.
- Mike cũng hống hách như em vậy. – Nụ cười của anh như muốn nói
anh cho đấy là điều tốt. – Cô ấy là bác sĩ phẫu thuật, - anh nói tiếp với
giọng tự hào. – Tên của nó là Michelle nhưng mọi người đều kêu là Mike,
mọi người trừ chồng cô ta. Tháng chín này là họ có đứa con đầu lòng.
Avery nói:
- Theo phải không, chồng cô ấy là Theo, và ảnh là luật sư ở Bộ Tư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.