KẺ PHÁ ĐÁM - Trang 347

không nói chuyện này cho cô biết.
Đêm đó hai người ôm lấy nhau mà ngủ, mặc dù họ biết thời gian sung
sướng này sẽ hết vào sáng mai. Họ không thể đẩy thực tại đi chỗ khác
được.
Avery thức dậy trước John Paul, cô vội đi tắm, mặc quần áo trong phòng
tắm để khỏi quấy rầy đến anh. Rồi cô vào phòng khách, nhẹ nhàng đóng
cửa phòng ngủ lại và xem giờ. Có chiếc đồng hồ hiện số treo trên vách phía
trên bàn. Cô hy vọng đồng hồ chạy đúng giờ. Năm giờ bốn lăm phút giờ
Colorado, nghĩa là bảy giờ bốn lăm ở Virginia.
Khi cô đưa tay nhấc điện thoại, cô nghĩ cô nghe tiếng nước vòi sen chảy.
Cô nói nhỏ:
- Margo, giỏi thì cứ tiên đoán đi. Bây giờ thì đừng có nói trạng nhé.
Cô bấm số tổng đài để lấy số cô cần có, rồi gác máy và chờ đợi, mắt nhìn
đồng hồ.
Đúng 7 giờ 50, Avery bấm số. Có người trả lời điện thoại vào hồi chuông
thứ ba.
Avery ngụy tạo tên mình, nói với người đang nghe điện thoại cô cần gặp
Margo trên điện thoại vì có chuyện khẩn cấp. Cô miêu tả bạn cô rồi nói
thêm:
- Cô ấy đến lúc 7 giờ 50 mỗi sáng.
- Cái cô người thấp phải không?
- Phải.
- Cổ vừa mời đi.
- Gọi cổ lại mau lên. – Avery hét lớn. – Gọi cổ lại.
Cô nghe tiếng máy điện thoại va vào tường khi người nhân viên thả xuống.
Cô nghe anh ta gọi tên Margo, rồi một phút sau, cô nghe Margo lên tiếng.
- Không ai biết tôi ở đây. Anh nói có chuyện rất khẩn à? Xin chào, - cô
ta nói.
- Margo, mình đây, Avery.
- Ôi lạy Chúa. Làm sao cậu biết mình ở đây….tại sao cậu… - cô ta nói
dông dài.
- Cậu thường mua bánh cam vòng khi đi làm việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.