KẺ PHÁ ĐÁM - Trang 350


John Paul tin tưởng cô. Nếu không thì chắc anh đã giâtk điện thoại nơi tay
cô, không cho cô nói. Anh ta ngồi xuống ghế dài bên cạnh cô, nôn nóng đợi
cô nói chuyện xong. Anh tỏ vẻ sung sướng khi nghe cô cho biết cô đã nói
chuyện với Margo tại cửa hàng bán bánh cam vòng.
- Thông minh đấy, - anh nói, tỏ vẻ hài lòng.
- Cô ấy quen thế.
Cô nói cho anh nghe chuyện Margo vừa nói, rồi cô nói thêm:
- Em hứa sẽ gọi cho Carter khi chúng ta đến Florida.
- Nhưng không gọi trước khi đi.
- John Paul, anh nên suy nghĩ kỹ trước khi đi với em. Việc này có thể
gây…
- Đổ máu phải không?
Cô gật đầu.
- Anh suy nghĩ rồi, - anh nói. – Công việc sẽ khó khăn lâu dài.
Anh đưa tay níu gáy cô kéo đến phía anh. Anh hôn cô rồi nói:
- Em nghe anh nói rồi chứ? Anh sẽ đi với em trong công việc khó
khăn lâu dài này.
- Cho đến khi chúng ta tóm được Monk và Jilly.
Anh thả cô ra.
- Anh không muốn nói thế, chắc em biết rồi.
Cô đi vào bếp. Cô chuẩn bị bữa ăn sáng, làm bột ngũ cốc và bánh mì
nướng, rồi vì cảm thấy bất an, cô rửa bát đĩa trong khi anh xem bản đồ, tìm
ra con đường đến Sheldon Beach.
Khi cô đang cất bát đĩa vào tủ thì anh nói lớn với cô:
- Chúng ta có bạn rồi.
Cô thả cái khăn ăn, chạy ra phòng khách. John Paul đứng bên cánh cửa sổ
trước, thận trọng nhìn ra ngoài. Anh nắm khẩu súng ép sát vào chân.
Anh nhìn chiếc xe hơi chạy vòng qua đám cây, lòng nhẹ nhõm.
- Nên chuẩn bị hành lý cho rồi, - anh với tay hất chốt an toàn nơi súng,
rồi nhét súng vào túi sau quần jean. – Ta đi xe này.
- Xe nào nhỉ? Anh đang đợi ai à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.