KẺ PHÁ ĐÁM - Trang 379

- Anh có tin chỗ này mở cửa không?
- Tôi thấy có người nhìn chúng ta chạy vào, Noah đáp. – Chỗ này để
ra vào. Chúng ta đậu xe ở phía sau, ngoài đường không có ai thấy xe. Anh
nghĩ sao?
Vì anh ta hỏi John Paul mà không hỏi cô, nên Avery không nói ý kiến về
chỗ ở của cô. Sau khi chạy qua hai khu phố có nhà cho ở trọ xinh đẹp, loại
nhà có giường và ăn sáng, có hàng rào bằng cọc sơn trắng dễ thương và có
ghế xích đu trên mái hiên bao quanh nhà, cô nghĩ là sự lựa chọn của Noah
quá kinh khủng. Cô đợi John Paul phản đối. Nhưng câu trả lời của John
Paul làm cô tưng hửng:
- Tôi thích ở đây. Ngôi nhà nhắc tôi nhớ quán rượu của bố tôi. Ông có
dựng con chim Hồng Hộc lớn trên mái nhà.
- Phải, tôi nhớ thấy rồi. Tôi cứ tưởng nó là chim Bồ Nông. Chúng ta
vào đăng ký lấy phòng.
Cô phản đối.
- Ở đằng kia có chỗ trọ, có giường và ăn sáng. Trông nhà cửa sạch
đẹp. Tôi thấy có biển, ghi còn phòng trống ở ngoài sân.
- Đây cũng được chứ, phải không? John Paul hỏi.
Nếu không có Noah đi với họ, chắc cô sẽ nói không, không được, nhưng cô
không muốn phàn nàn trước mặt người mật vụ.
- Được, tốt.
Anh cười vì giọng cô có vẻ bất bình.
- Không tốt bằng nhà của Tyler phải không?
- Tốt mà, - cô lặp lại.
Noah bước ra khỏi xe thì điện thoại di động của anh ta reo; John pau; đi
trước vào văn phòng, nhưng Avery nán lại sau với Noah. Cô duỗi tay chân
vì đường xa tê cóng.
Noah cúi đầu, đi lánh xa, rõ ràng câu chuyện của anh ta riêng tư. Nhìn vẻ
mặt của anh, cô nghĩ chắc có chuyện gì không ổn, cô lo lắng chờ đợi.
Câu chuyện kéo dài một hồi lâu. John Paul quay lại với hai chìa khóa, nhìn
Avery, hỏi:
- Có chuyện gì không ổn à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.