KẺ PHÁ ĐÁM - Trang 392

dự đoán của hắn, một sợi dây điện đã bị tuột ra. Nó không đung đưa lúc lắc.
Gió đã làm hỏng sợi dây vừa đủ làm cắt mạch điện.Hắn chỉ cần hai giây là
nối lại xong. Hắn đẩy cửa mở ra, bước vào, quì xuống một bên đầu gối.
Bỗng hắn sững người. Có tiếng nói cất lên từ bên trái của hắn ở phía bên
kia cái chuông.
- Mày đến đây thật quá tuyệt vời.
Monk sững người không nhúc nhích nổi. Hắn thét lên trong óc: “Không,
không, không. Sợi dây điện…. hệ thống dây điện… không có gì bị xáo
trộn. Tại sao?”
Một giọng nói khác cất lên ở phía bên phải hắn.
- Chắc hắn có gì rắc rối không hoạt động được.
Monk nhào đến chụp khẩu súng. Súng hết đạn. Noah bước ra ngoài ánh
sáng mặt trời. Monk thấy anh ta, hắn thót người, nói nho nhỏ:
- Mày, tao biết mày.
John Paul từ trong bóng tối bước ra.
- Làm sao mày biết? – mặt Monk nhăn nhúm lại vì tức giận, giọng hắn
run run.
- Dễ thôi. Tao thông minh hơn mày.
Noah chĩa mũi súng vào trán Monk. John Paul thấy ánh mắt của Noah, biết
anh ta đang nghĩ gì.
- Còng hắn lại, - anh nói. – Rồi đọc lệnh bắt hắn.
Noah lắc đầu.
- Tôi phải giết hắn trước. Rồi tôi sẽ còng hắn và đọc lệnh.
- Không được làm thế đâu.
- Đồ chó đẻ. – Noah khóa cò, nhét súng vào bao lại. Anh lấy cặp còng
ra rồi đi về phía Monk, bỗng họ nghe có tiếng người nhân viên mật vụ hét
lớn.
Monk tung chân đá vào Noah khiến anh ta mất thăng bằng. Anh ta lảo đảo
trước mặt hắn, khiến John Paul không thể bắn gọn được.
Các nhân viên mật vụ chạy lên cầu thang, Monk cố lấy súng của hắn nơi
mắt cá chân, nhưng John Paul đạp mạnh vào ống chân của hắn khiến hắn
nằm bẹp xuống sàn nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.