KẺ PHÁ ĐÁM - Trang 390

- Ồ rồi.
- Cái điều khiển từ xa ở trong ngăn để găng tay.
Chị ta thận trọng lấy ra.
- Trông nó giống cái dụng cụ để mở cửa nhà xe.
- Cùng một loại cả, - hắn đáp. – Dĩ nhiên có sửa đổi.
- Khi nào thì em bấm nút?
- Anh nghĩ là đợi cho đến khi chuông nhà thờ bắt đầu rung là tuyệt
nhất.
Jilly quay người trên ghế để nhìn đàn ông đàn bà và trẻ con vội vã đi vào
nhà thờ. Họ không muốn đến trễ, chị ta nghĩ.
Trình diễn văn nghệ tổ chức ở ngoài nhà thờ. Thật quá bậy, chắc họ không
xem được.
- Bây giờ mấy giờ rồi.
- Năm phút nữa.
- Em không muốn đợi. Em muốn bấm ngay bây giờ.
Monk đưa tay dưới ghế ngồi, đưa cho chị cặp ống nhòm.
- Khi nào chuẩn bị xong em cứ bấm nút.
Jilly đưa cặp ống nhòm lên, liếm môi cho ướt. Chị ta chỉnh ống kính cho
đến khi chị thấy căn phòng đã có ánh sáng vào đêm qua.
- Em đã được niềm mơ ước trở lại, - chị ta nói nhỏ. Chị ta bấm nút.
Không có gì xảy ra hết, chị ta lại bấm. Lại bấm nữa, mạnh hơn, hạ cái điều
khiển từ xa xuống.
- Mẹ kiếp! – Monk thốt ra. – Chắc gió thổi làm lỏng múi nối dây điện
nào rồi. Đừng bấm nữa em yêu. Anh phải lên đấy để chỉnh lại dây điện. Em
ngồi yên thế, được không?
Hắn nhẹ nhẹ lấy cái điều khiển từ xa trên tay chị.
- Nếu tình hình không ổn.
- Anh quá lo xa. Đi chỉnh lại sợi dây điện đi, - chị ta nói, giọng hơi
gay gắt. – Em xin lỗi. Em không nên nóng nảy như thế. Em đợi thêm 5 phút
nữa.
- Em thật đáng yêu, - hắn nói. – Để đề phòng, em nhớ phải làm gì
chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.