KẺ PHÁ ĐÁM - Trang 59

Gã giật mình quay lui.
- Đợi một lát, - gã nói vào máy điện thoại. Rồi hỏi cô: - Bà cần gì?
- Anh hỏi cô tiếp tân giúp tôi xem thử tôi có tin nhắn không, được
không?
Gã lặp lại câu hỏi, đợi một lát, rồi lắc đầu. Carrie cảm thấy khùng mới đứng
đấy, nên cô quay đi, ngồi xuống ghế.
Gã không nói điện thoại lâu, khi gã đến bên cô, gã lấy cái xách của cô lên,
xin lỗi vì chậm trễ.
- Có người khác được bố trí để đi đón cô Delaney.
- Chúng ta không đợi được à?
- Xin lỗi, có phải bà nói gì đấy không? Gã hỏi.
Thái độ lơ đãng của gả làm cô bực tức.
- Tôi hỏi chúng ta đợi cháu gái tôi có được không?
- Tôi nghĩ không được, - gã đáp. – Hai người khách kia đang đợi bà.
Tôi không nói cho họ biết phải đợi lâu. Tôi mong bà thông cảm.
- Vâng, đương nhiên.
- Cám ơn bà. Chắc chắn những người kia sẽ đánh giá cao sự hợp tác
của bà.
- Họ là ai thế? – Cô hỏi một cách thẳng thừng.
- Xin lỗi bà nói gì?
- Thưa ông Edwards, tôi hỏi những người khác kia là ai?
- Bà Trapp ở Cleverland, và bà thẩm phán Collins đi máy bay từ
Miami đến.

Carrie chưa nghe tên họ bao giờ, cô không biết họ có danh tiếng gì không.
Cô hy vọng là những người có danh tiếng. Cô sẽ tranh thủ làm quen với họ
thân mật chừng nào hay chừng ấy. Có lẽ bà thẩm phán là người nổi tiếng,
thường lên tivi. Làm quen với bà ta không lợi hay sao?
Cuối cùng họ đến khu vực nhận hành lý, nhập vào đám hành khách chen
lấn nhau đến phía trước.
- Xe chạy từ đấy đến suối nước khoáng mất bao lâu?
- Không lâu đâu, - gã đáp – Thế nhưng tối nay quí vị không đi thẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.