KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 126

Mối nghi ngờ tràn qua anh. Nom cô không có vẻ tuyệt vọng với nước

mắt vòng quanh như anh mong đợi, cô cũng không năn nỉ anh cho cô tiếp
tục dạy dỗ lũ trẻ hay ngăn cản những kế hoạch xóa sổ nơi chết tiệt này của
anh. “Về chuyện gì?” “Về... về chuyện ngài từng nói ngài không bao giờ
làm chuyện gì miễn phí.”

Evelyn đang lo lắng – và đó không phải là tất cả; anh như sờ được bầu

không khí đặc quánh giữa họ. “Và?” anh thúc giục, tất cả giác quan trở nên
tập trung. Cô hắng giọng. “Và tôi đang tự hỏi”, cô nói bằng giọng nhỏ tới
mức anh phải căng tai lên mới nghe được, “ngài sẽ đề nghị mức giá nào để
trại trẻ vẫn mở cửa?”

Saint không sống sót được đến bây giờ để làm một thằng ngốc. Thiên

thần này đang âm mưu chuyện gì đó. Tuy nhiên, nếu nó liên quan đến việc
hai người họ trần truồng, thì anh sẵn sàng chấp nhận. Thế nhưng... “Tôi
tưởng tôi làm cô phát ốm?” “Vâng, à, tôi đã quá tức giận.”

“Và cô không còn tức giận nữa?” Giọng anh không thèm che giấu sự

hoài nghi. “Tôi không hiểu làm sao ngài có thể đóng cửa trại trẻ,” Evelyn
chầm chậm nói. “Mẹ ngài...”

“Vì Chúa,” anh ngắt lời. “Nếu ta đang nói về sự cám dỗ, thì đừng nhắc

đến mẹ tôi.” “Tôi xin lỗi,” cô nhăn mặt lo lắng. “Tôi quá bỡ ngỡ trước việc
này.”

“Việc gì?” “Ngài... ngài định bắt tôi nói ra sao?”

Anh bước lên chỗ cô, một cách không hề vội vã để xem cô có bỏ chạy

không. “Đúng vậy,” anh đáp, và hôn cô. Chắc chắn cô sẽ bắt anh hứa hẹn
nhiều điều, và nếu cô chọn đúng thời gian, anh sẽ đồng ý với mọi điều cô
nói. Nội việc cho cô biết điều đó thôi đã khiến anh cứng lên và nhức nhối.
Tất nhiên, anh sẽ lắng nghe thật cẩn thận cách cô bày tỏ các yêu cầu. Kinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.