KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 128

“Không. Ôi, Saint. Kín đáo hơn, xin ngài?” Thậm chí cô không thốt nổi

một câu trọn vẹn nữa. “Phòng họp ban quản trị?”

“Căn hầm” cô nói ngược lại. “Nó ở đằng sau phòng ăn sáng, và...” “Căn

hầm,” anh đồng ý, nắm lấy tay cô và kéo xuống cầu thang. Lúc này một
khoảnh đất sạch sẽ đối với anh ắt cũng đủ.

“Nhưng tóc tôi,” cô phản đối. “Chúng ta sẽ xuống bằng lối sau. Không ai

nhìn thấy cô đâu.”

Vì trong lịch sử nơi này từng được dùng làm trại lính, nên có hai cầu

thang dẫn xuống hầm, một cái từ bếp, và cái kia qua văn phòng hành chính
cũ để kiểm những nhu yếu phẩm được đưa đến. Saint quơ lấy một cây đèn
trong hành lang và đẩy cửa văn phòng ra. “Cô có chắc về chuyện này
không?” anh hỏi, kéo ập cô vào người cho một nụ hôn nữa. Ơn Chúa là cô
đã quyết định đầu hàng, vì anh không biết mình có thể kìm nén không động
vào cô trong bao lâu nữa mà không hoàn toàn phát điên.

“Có cửa sổ kìa,” cô chật vật thốt ra, bám chặt ve áo anh. “Tôi sẽ khiến cô

hét lên vì sung sướng,” anh thì thầm bên miệng cô.

Nếu họ còn nán lại đây thì anh, người vẫn hay tự hào về khả năng tự chủ

cùa mình, sẽ không thể bước đi được mất. Saint lại nắm tay cô, dắt cô đi
qua cánh cửa bên kia phòng và xuống cầu thang. Vừa đặt chân xuống nền
tầng hầm là anh ấn cô vào bức tường đá, miệng anh gặp đôi môi ngước lên
của cô trong một nụ hôn nồng cháy và trọn vẹn. Cuối cùng chỉ còn hai
người họ, không có kẻ nào chen ngang ít nhất là trong một giờ, cho đến khi
nhân viên nhà bếp bắt đầu chuẩn bị bữa trưa.

“Evelyn,” anh rên rỉ, hôn lên cổ họng cô, trật cổ áo của cô ra để hôn bờ

vai. “Tôi xin lỗi, Saint,” cô thì thầm, hơi thở cô đã trở nên thành những
tiếng hổn hển nặng nề, gấp gáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.