KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 229

Từ trong hành lang ông quản gia hiện ra. “Chưa ạ, thưa ngài. Tôi cam

đoan sẽ thông báo với ngài ngay lập tức.” “Ngay lập tức đấy,” Saint nhắc
lại, rút vào trong văn phòng đi đi lại lại trong lúc chờ giấy phép được gặp
Prinny. Chí ít cứu trại trẻ là việc anh có thể làm được, trong thời gian cố
xác định cách tốt nhất để phá đám Alvington và kiếm được một ghế cho
Ruddick. Tạ ơn Chúa và Prinny không thể làm gì mà thiếu Nghị viện, tiền
bạc của người nào đó, cùng một nghìn cố vấn. Và rượu vang đỏ loại ngon.
Anh lại sải chân đi ra cửa.

“Jansen, ta cần một thùng vang đỏ loại tốt nhất.” “Tôi sẽ đi tìm, thưa

ngài.”

Để trại trẻ mở cửa nghĩa là anh vẫn sẽ bị xích vào nơi đáng nghiền rủa

ấy. Không phải là mãi mãi, Saint tự nhủ, buột một câu chửi thề. Chỉ đến khi
nào anh biết phải làm gì về chuyện Evelyn. Cơ hội khác rồi sẽ đến, hoặc có
lẽ anh có thể chặn đứng dự án xây công viên lại vài tháng. Jansen gõ vào
cánh cửa mở hé. “Thưa ngài?”

Ông tìm thấy rượu rồi à?” “Không, thưa ngài. Ngài có khách ạ.”

“Bảo ta không có nhà.” “Khách là phụ nữ ạ.”

“Vậy thì ta dứt khoát không có nhà. Đi tìm chỗ rượu chết tiệt kia đi. Ta

sẽ đến lâu đài Carton ngay khi nhận được giấy phép.” “Vâng, thưa ngài.”

Lão già Alvington lộng quyền sẽ giở lắm thủ đoạn hơn. Ảnh hưởng của

anh ở West Sussex lại không đáng kể. Anh không có lãnh địa nào ở đó và
không có người quen nào có. Anh cũng không nắm được thông tin nào về
bất cứ ai ở đó mà anh có thể sử dụng để uy hiếp nếu họ không chịu giúp.
“Thưa ngài?”

“Lâu đài Carton hả?” Anh quát lớn. “Không, thưa ngài.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.