KẺ PHỤNG SỰ THẦM LẶNG - Trang 14

Daniel Silver

Kẻ Phụng Sự Thầm Lặng

Chương 2

Sân Bay Ben Guiron, Israel

G

abriel hỏi. “Cậu đang làm gì ở đây vậy, Uzi? Bây giờ cậu
là sếp rồi. Sếp thì không đi ra sân bay lúc nửa đêm đâu.
Sếp giao việc đó cho mấy “lính” chuyên chạy là được rồi”.
“Tớ chẳng có việc gì tốt hơn để làm”.
“Không có việc gì tốt hơn là đi lòng vòng quanh sân bay

và đợi tớ ra khỏi máy bay từ Rome tới à? Có chuyện gì vậy? Cậu không cần
phải đi đón tớ mà?”.
Uzi Navot không trả lời. Anh đang nhìn xuyên qua cửa kính của phòng tiếp
khách vip ở sảnh khách đến, nơi đó, những hành khách trên chuyến bay từ
Rome đến đang xếp hàng ở quầy kiểm tra hộ chiếu. Gabriel nhìn quanh.
Cũng những bức tường giả đá vôi, cũng những ghế tràng kỷ phông cũ kỹ,
cũng cái mùi ngai ngái của đàn ông và cà phê cháy khét. Anh đã thường
xuyên bước vào căn phòng này, hay những căn phòng tương tự trong hơn
30 năm qua. Anh đã bước vào trong hân hoan chiến thắng cũng như lê bước
trong thất bại ê chề. Anh đã mở tiệc ăn mừng ở đây và được Thủ tướng biểu
dương, và có lần anh cũng được đẩy vào bằng xe lăn với một vết thương
trên ngực. Thế nhưng căn phòng này không bao giờ thay đổi.
“Bella cần một buổi tối riêng tư cho cô ấy”, Navot nói, khi vẫn nhìn vào
khung kính. Anh nhìn Gabriel.”Tuần trước cô ấy thú nhận là sẽ thú vị hơn
nếu như tớ ra ngoài làm nhiệm vụ. Trước đây chúng tớ gặp nhau mỗi tháng
một lần, nếu may mắn. Còn giờ …”. Anh cau mày. “Tớ nghĩ Bella đang bắt
đầu có cảm giác tiếc nuối những giây phút nhớ nhung vì phải xa nhau.
Ngoài ra, tớ cũng thèm cảm giác của những lần la cà khắp các sảnh của sân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.