KẺ PHỤNG SỰ THẦM LẶNG - Trang 158

và giờ đây những cái lỗ đó đang được che lấp bởi một người đàn ông Ai
Cập ở độ tuổi trung niên. Người đàn ông bị trói với còng, băng bịt mắt, và
trần trụi với cái quần lót. Gabriel nhìn người đàn ông này với vẻ dò xét
trong một lúc rồi đi lên bậc thang đến phòng ăn, nơi mà Yaakov đang đứng
bên cạnh Sarah.
Gabriel hỏi. “Anh đã ở đó trong bao lâu?”.
“Khoảng hơn 1 tiếng đồng hồ”, Yaakov trả lời.
“Có vấn đề gì không?”
Yaakov gật đầu. “Chúng tôi rời khỏi Amsterdam một cách nhanh chóng và
hắn xử sự rất tốt trong suốt chuyến đi”.
“Anh có phải sử dụng thuốc cho hắn không?”.
“Không”.
“Còn vũ lực thì sao?”.
“Tôi đã tát yêu hắn vài cái, nhưng hắn sẽ không bận tâm đâu”.
“Có ai nói chuyện trước mặt hắn không?”.
“Chỉ một vài từ bằng tiếng Arập. Thế nhưng Ibrahim đã có nói một ít. Hắn
đoán chắn mình đang trong tay của người Mỹ”.
Tốt, Gabriel suy nghĩ. Nó chính xác là những gì mà Ibrahim nghĩ. Anh để
Sarah vào trong phòng khách, nơi mà Dina và Rimona đang đọc hồ sơ của
tổ chức Thanh kiếm Allah trước tiếng nổ tanh tách của củi cháy trong lò
sưởi. Sau đó Gabriel mở 2 cánh cửa hướng vào phòng ăn. Phòng trống trải,
chỉ có cái bàn hình chữ nhật và 2 chiếc ghế dựa cao. Mordecai đứng trên
ghế, gắn máy ghi âm vào bộ đèn chùm.
“Đây chỉ là cái dự phòng thôi”, anh nhảy khỏi ghế và chùi đôi bàn tay bẩn
vào chiếc quần tây của mình.
“Đã có một chiếc micro nhỏ ở dưới này”, anh vỗ tay lên bàn. “Đưa Ibrahim
ngồi vào chiếc ghế này. Bằng cách này micro sẽ không bỏ sót bất cứ thứ
điều gì anh ta nói”.
“Còn việc kết nối với bên an ninh?”.
“Nó ở ngay trên đó và đang hoạt động”, Mordecai nói. “Tôi sẽ cho những
tín hiệu truyền đến đại lộ King Saul và họ sẽ truyền nó đến Langley. Dựa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.