KẺ PHỤNG SỰ THẦM LẶNG - Trang 173

Daniel Silver

Kẻ Phụng Sự Thầm Lặng

Chương 27

Miền Bắc Nước Đức

1

2 giờ 36 phút sáng thứ ba
Họ mang tất cả quần áo và thực phẩm đến: gạo, đậu, trứng,
pho-mát feta, bánh mì tròn và trà ngọt. Ông ta bốc một
miếng nhỏ, sau đó đẩy cái đĩa ra phía trước cho Gabriel.
Lúc đầu Gabriel từ chối, nhưng Ibrahim nài nỉ, và họ ngồi

tại đó một lát, người tù và người thẩm vấn cùng ăn một bữa cơm đơn giản
trong im lặng.
“Chúng tôi, những người Hồi giáo có tập tục được gọi là Eis”, Ibrahim nói.
“Nếu tín đồ nào đó bị giết, thì người đó được cho ăn một bữa cuối cùng”.
Hắn nhìn từ chân mình lên Gabriel. “Có phải đó là những điều anh đang
làm phải không? Anh bạn, cho con chiên cúng tế của mình một bữa cuối
cùng rồi chết phải không?”.
“Họ giam giữ ông bao lâu?”, Gabriel hỏi.
“Sáu tháng”, Ibrahim nói. “Và việc thả chẳng giống như việc bắt giam tôi.
Họ đưa tôi đi vòng các đường phố của Minya với áo quần rách tả tơi và ra
lệnh thả tôi về nhà. Khi tôi vào nhà, vợ tôi thét lên. Cô ấy tưởng tôi là ăn
mày nên không nhận ra”.
“Tôi nghĩ là khi ông về đến nhà con gái của ông đã không còn ở đó nữa”.
Ibrahim xé một miếng bánh mì và quết nó quanh bát cơm. “Nó chết trong
đêm đó, trong các phòng tra tấn của Minya. Nó bị mấy cảnh sát mật vụ hãm
hiếp cho đến chết. Chúng chôn nó trong khu mộ của tội phạm, rìa sa mạc,
và không cho tôi đi thăm. Theo chúng, đó là một kiểu tra tấn hiệu quả”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.