KẺ PHỤNG SỰ THẦM LẶNG - Trang 229

“Điều kiện gì?”.
“Tôi muốn trao đổi cô ấy lấy cha tôi, ngoài ra không được có ai cả”.
“Điều đó không cần thiết, Ishaq. Anh chỉ cần dừng xe rồi để cô ấy bên
đường – nơi nào đó an toàn và khô ráo; nơi cô ta không bị nguy hiểm – sau
đó anh cứ đi. Đừng làm mọi chuyện trở nên phức tạp”.
“Tôi muốn chứng minh là cha tôi vẫn còn đang ở châu Âu. Tôi muốn biết
ông ấy vẫn còn sống”.
“Cha anh là một thành viên của tổ chức Thanh kiếm Allah. Cha anh sẽ
không được đến gần Elizabeth”.
“Cha tôi vô tội. Nếu như ông ấy không có ở đấy, tôi sẽ không trả cô ta cho
anh”.
Gabriel nhìn Carter, anh gật đầu.
“Được rồi, Ishaq, anh đã thắng. Chúng ta sẽ làm theo cách của anh. Nói cho
tôi biết anh muốn làm chuyện đó ở đâu?”.
“Anh đang ở Đan Mạch phải không?”.
“Tôi nói với anh rồi, tôi ở đâu không quan trọng”.
“Nhưng điều đó quan trọng với tôi”.
“Đúng, tôi đang ở Đan Mạch, chúng ta hãy làm điều đó tại đây chứ, Ishaq?
Đó là một đất nước nhỏ, có rất nhiều khoảng đất trống, cảnh sát Đan Mạch
sẵn lòng để anh đi khi anh đã thả Elizabeth”.
“Tôi muốn bảo đảm đường đi của tôi an toàn, không có gì cản trở. Nếu tôi
phát hiện ra có cảnh sát theo sau thì cô gái này sẽ chết. Anh hiểu chứ?”.
“Tôi hiểu. Tôi sẽ bảo chức trách địa phương rút lui. Không ai phiền anh cả.
Nói cho tôi biết anh muốn làm chuyện đó như thế nào?”.
“Ngày mai tôi sẽ gọi cho anh và nói cho anh biết phải làm gì”.
“Mai? Không được”.
“Nếu mai không được, cô ta sẽ chết trong đêm nay”.
Gabriel lại nhìn sang Carter, một lần nữa anh gật đầu.
“Thôi được, Ishaq. Mai mấy giờ anh gọi tôi?”.
“Tôi gọi theo giờ trưa ở Copenhagen”.
“Lâu quá. Tôi muốn anh gọi sớm hơn”.
“Anh muốn tôi gọi buổi trưa hay là không có gì cả? Tuỳ anh”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.