KẺ PHỤNG SỰ THẦM LẶNG - Trang 277

trong bình an”. Gabriel ngưng một lát rồi tiếp. “Sau đó có thể họ sẽ thôi đổ
tội cho chúng ta về mấy vụ rắc rối này”.
“Tôi khong cần quan tâm đến việc họ nói cái quái gì. Tôi coi cậu như con
trai, Gabriel ạ, tôi không thể để họ lôi cậu đi đâu. Không phải là bây giờ”.
“Ông sẽ không để như vậy đâu”.
Shamron bỗng cảm thấy mệt mỏi vì phải đương đầu với quá nhiều chuyện.
Gabriel lợi dụng lúc ông im lặng để dẹp chuyện này sang một bên và lảng
đi chuyện khác”.
“Mấy người còn lại của nhóm tôi đâu rồi?”.
“Về lại Amsterdam sau chuyến công tác thất bại ở Đan Mạch rồi”, Shamron
trả lời. “Nhưng họ lại có thể xuất hiện ở đây vào sáng ngày mai”.
“Tôi sẽ cần Mikhail, vũ trang đầy đủ”.
Shamron mỉm cười. “Gabriel và Mikhail – Thiên sứ của bóng tối và thiên
thần của sự đổ nát. Nếu hai cậu mà còn không làm được gì thì chẳng có ai
có thể lo nổi đâu”.
“Vậy thì cầu chúc cho tôi bình an đi chứ?”.
“Chỉ cầu nguyện thôi nhé”, ông ta đáp. “Đi ngủ lấy sức đi con trai. Cần phải
ngủ đấy. Ta sẽ tập trung tại đây lúc chín giờ và bàn luôn. Hy vọng là ta
không bàn tính đến kế hoạch làm đám ma”.
Căn nhà trên phố Bayswater chính là nơi anh đã rời đi vào buổi sáng xảy ra
vụ tấn công. Cốc cà phê uống dỡ vẫn còn nằm trên bàn, cạnh tập bản đồ
Luân Đôn từ A đến Z. Tập bản đồ vẫn đang mở trang 82. Trong phòng ngủ
quần áo anh vương vãi, chứng cứ của việc anh đang vội vàng mặc đồ thì
cuộc tấn công xảy ra. Quyển ghi chú của Samir al-Masri với mấy cái đỉnh
núi, đụn cát và nhằng nhịt những đường đẳng tích nằm cạnh chiếc giường
bề bộn, trên giường là một cô gái tóc nâu vô cùng gợi cảm. Một khẩu
Beretta thòi ra chỗ mặt trước của cái quần jeans bạc phếch. Anh lấy khẩu
súng ra và đặt tay lên bụng cô gái đó.
“Sao anh làm vậy?”.
“Vì ham muốn không thể cưỡng lại là được chạm vào những gì đẹp tuyệt
trần”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.