KẺ PHỤNG SỰ THẦM LẶNG - Trang 319

Daniel Silver

Kẻ Phụng Sự Thầm Lặng

Chương 59

Tu viện Westmimster

C

hín giờ 45 phút ngày Giáng sinh
Những ngọn tháp Gothic của tu viện Westminster – nhà
thờ quốc gia của nước Anh, là noiw diễn ra nghi lễ đăng
quang của hoàng gia kể từ thời William đại đế và là nơi an
táng những vị vua, nghị sĩ và thi sĩ của Anh quốc – Lấp

lánh trong ánh nắng mùa đông mát lạnh. Khoảng thời gian có nắng do
những chuyên gia dự báo từ buổi sáng hôm trước đã thành hiẹn thực.
Gabriel không thắc mắc đó là điềm xấu hay tốt. Anh hài lòng khi tận hưởng
được sự ấm áp rực rỡ của mặt trời trên đôi má sưng phồng của mình. Anh
ngồi trên một chiếc ghế dài tại toà nhà Quốc hội, mặc bộ quần áo và đeo
cặp kính râm mượn được, cặp kính ôm vòng lấy đôi mắt để che đi sự tơi tả
của nó. Các bác sĩ của Đại sứ quán đã tiêm cho anh đủ để làm giảm đau cho
những vết thương. Dù vậy, anh vẫn phải dựa người vào Mikhail để lấy sức.
Chiếc ao khoác da của người đàn ông trẻ tuổi này vẫn còn đẫm nước sau
một đêm đuổi theo Gabriel khắp Essex bằng xe máy. Bàn tay phải của
Mikhail đang gõ theo một điệu lo âu lên chiếc quần jeans xanh đa bạc màu.
“Dừng lại đi”, Gabriel nói. “Anh làm tôi nhức đầu quá”.
Mikhail dừng một lúc rồi lại làm tiếp. Gabriel nhìn về phía khoảng sân hình
tam giác ở phía bắc tu viện. Adrian Carter đang đứng dưới một cái cây cành
lá trơ trọi dọc theo đường Victoria, mặc bộ ushanka mà ông đã mặc trong
những khu vườn Tivoli ở Copenhagen. Người đứng cạnh ông, đội chiếc mũ
chóp trên đầu, đeo kính đen, và tai nghe có dây; chính là Robert Halton.
Cạnh Halton là Sarah Bancrroft, trước đây làm việc ở bảo tàng Philips ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.