KẺ PHỤNG SỰ THẦM LẶNG - Trang 97

“Cậu đâu còn là cậu bé nữa. Cậu đang đến cái tuổi mà những người trong
chính quyền đạt đến đỉnh cao sự nghiệp. Tuy nhiên, cậu sẽ đạt được đỉnh
cao của mình sớm hơn đa số. Cậu lúc nào chả có chút khác người”.
Gabriel cầm tờ báo Haaretz lên hỏi. “Thế còn vụ này?”.
“Xì-căng-đan hả?”, Shamron nhún vai. “Một sự nghiệp không có xì-căng-
đan thì không phải là sự nghiệp thành công đâu. Đối với đa số người, những
vụ xì-căng-đan của cậuđã mang đến cho cậu nhiều đồng minh có giá trị ở
Washington và Vatican”.
“Và cũng đem đến cả kẻ thù nữa”.
“Họ sẽ là kẻ thù cho dù hành động của cậu có đúng đắn đến thế nào đi nữa.
Và họ sẽ là kẻ thù kể cả khi thân thể của cậu nằm cạnh Dani trên núi Ôliu
sau một thời gian dài”, Shamron dụi điếu thuốc. “Đừng lo Gabriel. Đây
không phải là chuyện xảy ra trong một đêm. Cái chết của Amos sẽ đến
chậm và chỉ vài người biết rằng người bệnh này đã tới số”.
“Còn bao lâu?”.
“Một năm”, Shamron nói. “Có lẽ nhiều nhất là 18 tháng. Còn nhiều thời
gian cho cậu sửa vài bức tranh nữa cho bạn mình ở Rome”.
“Không có cách nào cho ông giữ bí mật đó trong vòng một năm nữa, Ari.
Ông luôn nói rằng chỗ tệ nhất để cố giữ bí mật là cơ qua tình báo”.
“Hiện có ba người còn giữ bí mật được chuyện đó – cậu, tôi và Thủ tướng”.
“Và Uzi chứ”
“Tôi cần phải đưa Uzi vào chuyện này”, Shamron nói. “Uzi sẽ làm tai mắt
cho tôi trong Văn phòng”.
“Có lẽ đó là lí do ông cần tôi ở đó”.
Shamron mỉm cười. “không phải đâu Gabriel, tôi cần cậu ở đó để tôi có thể
nghỉ ngơi”.
“Ông không nghĩ đến chuyện chết chứ Ari?”.
“Tôi chỉ muốn nghỉ ngơi một chút thôi”.
Gabriel xoay người nhìn ra cửa sau xe Limousine. Chiếc xe chạy theo đang
ở sát phía sau họ. Anh nhìn Shamron hỏi có tin tức gì từ Luân Đôn về
Elizabeth Halton không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.