KẾ SÁCH THEO ĐUỔI PHU QUÂN SAU KHI SỐNG LẠI - Trang 192

cô nương chỉ suốt ngày đánh đánh đấm đấm, luyện quyền pháp thô lỗ của
đám nam tử, còn ra thể thống gì nữa!" Vừa đến liền thấy Lâm Thư lau mồ
hôi đầm đìa, hết sức chăm chú luyện quyền, An thị thay đổi vẻ dịu dàng
thường ngày, cao giọng rống nữ nhi.

Lâm Thư còn chưa kịp thu nắm đầm về, nghe thấy mẫu thân rống to,

ánh mắt không khỏi tìm theo tiếng nói, sơ ý một cái, nắm đấm liền đập vào
cọc gỗ, nhất thời đau đến lớn tiếng gọi nương.

"Nương ơi! Đau quá! Đau chết Bổn cung rồi!" Lâm Thư đau đến

không kịp kiểm duyệt qua lời nói của mình.

An thị thấy vậy, bất chấp hình tượng, lo lắng cầm tay nữ nhi, nóng nảy

lên tiếng: "Ta đã bảo con đừng luyện những thứ của nam tử này rồi, nhưng
con vẫn không vâng lời! Bị đau đi! - -ll,,..ê,,,qu....yy,,,,do...nnn..o---nnn-=
Xem về sau con còn dám luyện quyền không!" Mặc dù An thị nói ra lời
nghiêm nghị, nhưng dáng vẻ lại rất đau lòng, khẩn trương.

"Nương, con không sao rồi. Chỉ là vừa mới đánh trúng cọc gỗ nên

nhất thời đau đớn thôi, bây giờ hết đau rồi." Lâm Thư hiếm khi thấy dáng
vẻ nhíu mày của mẫu thân.

Mặc dù năm nay An thị đã ba lăm tuổi, năm nay 35, nhưng nhìn qua

chỉ giống như cô nương ngoài hai mươi tuổi. Cộng thêm mặt mũi bà đẹp
như hoa như trăng, nhíu mày làm cho người ta nhìn thấy liền đau lòng.

"Còn nói không đau! Con cứ gạt ta đi! Nhanh đi bôi thuốc!" An thị bất

mãn nói.

"Dạ!" Lâm Thư bất đắc dĩ ngẩng đầu, bị An thị kéo vào phòng bôi

thuốc.

Bôi thuốc xong, An thị lại lải nhải về chuyện nữ tử không thể luyện

quyền. Lâm Thư chỉ ậm ừ, gật đầu đồng ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.