KẺ SĂN NGƯỜI - Trang 161

— Tôi không hiểu gì cả, nhưng anh bạn Vergelesses của cô sẽ phải trả lời

câu hỏi này – Anh nói trong lúc nhìn ông ta với một vẻ băn khoăn.

Nước tạt mạnh lên mặt vị thám tử rồi chảy dọc xuống bộ pyjama của ông

ta. Xô nước được Saint Hilaire dội lên đủ để đánh thức vị cựu chiến binh
dậy. Ông ta mất vài giây trước khi mọi chuyện trở lại trong tâm trí.

— Chúc mừng Saint Hilaire! Kể từ thời ở Đông Dương, tôi chưa bao giờ

bị đánh gục như thế này đâu!

Chánh thanh tra tiếp tục:
— Bộ hồ sơ liên quan đến tôi đâu?

Người đàn ông, ướt lướt thướt, dụi mặt vào thành ghế phô tơi.
— Tôi hủy hết rồi! Khi lệnh truy nã ông đã được tung ra, tôi đã đốt hết

tất cả những gì liên quan đến ông.

Vị thám tử tư nói một cách khó nhọc. Quai hàm ông ta vẫn còn đau nhói

do quả đấm móc đúp của viên cảnh sát.

— Tôi đã chỉ giữ lại mỗi những tấm hình của cô Portia thôi – Ông ta

thừa nhận.

Saint Hilaire nhìn nữ người mẫu, cô này có vẻ bối rồi trước lời thú nhận

này.

— Tôi cần phải biết ai đã yêu câu ông theo dõi tôi – Viên cảnh sát dằn

từng tiếng với sự cương quyết.

— Nếu chỉ một khách hàng của tôi mà biết được rằng tôi tiết lộ một

thông tin như vậy, thì tôi sẽ mãi mãi chẳng tìm thấy ai tin tưởng tôi nữa!
Hãy hiểu cho tôi với chứ – Người đàn ông kêu lên và kéo mạnh đôi còng số
tám.

Bằng một động tác nhanh gọn, Chánh thanh tra lên đạn cây súng của

thám tử tư và ấn nó lên má phải ông ta.

— Người ta đã giết hại vợ tôi, cả người trợ lý của tôi nữa, tất cả mọi

người đều xem tôi là kẻ giết người, thế thì ông tin là tôi sẽ ngập ngừng một
phút đồng hồ để nã một viên đạn vào óc ông chứ? – Anh dọa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.