KẺ SĂN NGƯỜI - Trang 162

Cặp mắt Saint Hilaire hình như nhảy ra khỏi tròng. Cơn điên khùng lộ rõ

trong cái nhìn của anh.

— Chớ có làm trầm trọng thêm nữa trường hợp của ông. Ông đi nhầm

đường rồi…

Chánh thanh tra giẫm lên bộ còng số tám. Với sự trợ giúp của máy sưởi

và dưới lực của chân anh, anh khiến cổ tay Vergelesses từ từ gập lại. ông ta
hét váng lên dưới độ xoắn của chiếc còng.

— Tôi hỏi ông lần cuối cùng – Viên cảnh sát ra lệnh dứt khoát – ai đã

thuê ông?

Những bắp thịt trên cánh tay viên cảnh sát co lại, ngón cái của bàn tay

anh khởi động búa kim hỏa khẩu súng ngắn. Một tiếng “cạch” vang lên.
Khẩu súng đã sẵn sàng nhả đạn. Một giọt mồ hôi chảy trượt trên trán Saint
Hilaire và rơi xuống trúng mũi vị thám tử tư, bắn ra tung tóe. Chánh thanh
tra không lòe chút nào cả.

— Thôi đi! Thôi đi nào! Chính vợ ông đã thuê tôi đấy! Là vợ ông đấy!
Saint Hilaire lùi lại một bước, sửng sốt. Anh chỉ vừa mới tạo cho mình ý

tưởng rằng Marthe đã bị bắt cóc, và đã bị đâm chém một cách dã man.
Toàn bộ giả thiết của anh vậy lại hỏng một lần nữa. Trước những câu hỏi
của anh, vị thám tử tư trả lời rằng Marthe Saint Hilaire đã tự nguyện đến
văn phòng của ông hai tháng trước đây. Bà khá mơ hồ về những động cơ
của mình, chỉ giải thích rằng bà là nạn nhân của một vụ tống tiền và để kết
thúc với nó, bà nhất định phải biết liệu chồng bà có còn yêu bà không. Tất
cả những chi tiết vừa được hé lộ này đập mạnh vào tâm thức của viên cảnh
sát.

— Tôi không hiểu – Saint Hilaire thốt lên – ai đã dọa tố cáo cô ấy?

— Tôi không biết! Bà ấy đã không nói cho tôi điều ấy! Bà ấy chỉ ủy thác

cho tôi nhiệm vụ khám phá tình cảm của ông đối với bà ấy thôi.

Chánh thanh tra choáng váng trước những gì anh đang nghe. Tại sao

Marthe lại muốn biết những tình cảm của anh chứ? Sao không hỏi trực tiếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.