KẺ SĂN NGƯỜI - Trang 168

học được cách vượt qua những giai đoạn khó khăn. Đoạn này đặc biệt hơn,
nhưng anh không phải là người bị khuất phục một cách dễ dàng như vậy.
Không đợi nữa, anh lấy lại sức lực cần thiết để tiếp tục cuộc điều tra của
mình.

— Ông sẽ cho bắt tôi chứ? – Thầy pháp lo lắng hỏi.

Wuenheim nở một nụ cười mai mỉa:
— Tài năng bói toán của ông đúng là tuyệt vời thật đó!

* * *

Theo ý cô, anh đã phóng rất nhanh. Ngồi trên ghế trước, phía ghế dành

cho khách, Rebecca Portia suy nghĩ về những sự kiện xảy ra trong đêm. Họ
đã bỏ mặc thám tử tư bên cạnh cái lò sưởi. Ông ta bị còng bằng chính đôi
còng số tám của mình và hét toáng giận dữ. Sau khi lục được chùm chìa
khóa của vị thám tử tư, Saint Hilaire đã mày mò với nút bấm chốt cửa dẫn
đến bãi để xe của khu chung cư, để chơi với những bộ đèn pha nhấp nháy
của một chiếc xe sang trọng tuyệt hảo đỏ chói, vận tốc nhanh. Rất vui
sướng trước khám phá mới mẻ này, anh ngồi vào sau vô lăng của cỗ xe và
lướt đi trên đại lộ ngoại vi Paris để thử xem chiếc xe hơi mác Đức này có
đeo cái gì trong bụng nó. Cô người mẫu trẻ mời chàng tài xế giảm nhẹ vận
tốc, gần như nổi cơn ghen trước sự thích thú mà Chánh thanh tra dành cho
món đồ mới này. Ánh sáng màu vàng phát ra từ những cột đèn đường trên
đại lộ, những mảng sương mù trong đêm đem đến cho con đường một vẻ
mờ ảo vô thực. Phía trước cũng như phía sau, bao trùm một miền bất tận.
Chính xác là họ đang ở đâu đây? Cô chẳng biết gì cả! Những tòa nhà cao
tầng loang loáng thụt lại phía sau, hình như vắng tanh. Chỗ đây, chỗ kia,
chỉ có vài tầng le lói ánh đèn. Những người lao công ra khỏi giường rất
sớm, chắc đã bắt đầu lau rửa các văn phòng. Một chiếc xe tải thu gom rác
và đồ thải bất ngờ xuất hiện, băng qua một cây cầu phía trên họ. Saint
Hilaire quay lại nhà bạn mình. Anh đã hứa với ông bạn đem trả lại thẻ tín

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.