KẺ SĂN NGƯỜI - Trang 174

Mười bảy

Theo rất sát những mệnh lệnh của cha, Eve Saint Hilaire đã đến Viện

pháp y ngay sáng hôm sau. Cô cần mẫn sắp xếp lại các tập hồ sơ của mình,
vì không biết làm gì để cho khuây khỏa tâm trí. Cha cô đã lẩn trốn, nên cô
quyết định đảm nhận tiến hành những thủ tục để hoàn thành công việc mai
táng cho mẹ. Quen biết khá nhiều người làm trong môi trường này, cô giải
quyết khá nhanh phần chuẩn bị lễ chôn cất. Cô đã chọn một bộ quan tài
bằng gỗ hồng tâm với bốn tay nắm bằng bạc. Tôn trọng những ý nguyện
của mẹ, cô đăng ký phòng lễ tang vào ngày hôm sau và chọn một cái tiểu
mạ đồng để tiếp nhận tro hài cốt của bà. Cô thông báo trước với nghĩa trang
Père Lachaise để người trông coi nơi đây mở cửa khu hầm mộ gia đình, nơi
ông bà ngoại của cô đã an nghỉ. Cuối cùng, cô quyết định mua một phiến
đá cẩm thạch nhỏ, màu đen khắc hàng chữ nhỏ màu vàng tinh tế: Tưởng
nhớ Marthe, người mẹ và người vợ yêu thương,
để trang trí cho ngôi mộ.

Sau buổi sáng chết chóc đó, cô quyết định đi giải tỏa tinh thần trong giờ

ăn trưa. Cô ra khỏi Viện và đi bộ dọc theo bờ sông Seine, đến tận một tiệm
hoa nằm giữa con đường dẫn từ Viện pháp y đến đảo Cité. Bầu trời rốt cuộc
cũng thoáng đãng hẳn và cuộc sống hình như đã lấy lại nhịp độ hối hả
thường ngày của nó. Eve đi thong thả, cô lặng ngắm những con tàu du lịch
lướt đi trên sông Seine. Khách du lịch, tận dụng những khoảng nắng này,
tỏa ra trên những cây cầu để chụp ảnh kỷ niệm. Gió đã xua tan những đám
mây, nhưng không khí vẫn còn mát mẻ và cô thích đi dạo dưới những tia
nắng hơn. Mẹ cô đã mất. Cha cô đang lẩn trốn. Nhưng trái đất vẫn tiếp tục
quay, như thể chẳng có chuyện gì xảy ra. Cô những muốn có thể được tựa
vào người Michel Wuenheim tin cậy. Nhưng anh ta bị ám ảnh trước ý nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.