KẺ SĂN NGƯỜI - Trang 208

— Chắc chắn là thế! Nhưng khi người thám tử tư đã tỉnh lại, cô đã không

cố gắng trợ giúp con người bất hạnh đáng thương ấy à?

— Nhưng Saint Hilaire có súng! – Cô gái lập luận, cắt ngang lời anh.

Rebecca chơi rất sát. Bằng mọi giá cô phải đưa hai chị em ra khỏi tình

cảnh rắc rối này. Hãng của họ, đang hoạt động quá tốt, không thể để đóng
cửa được. Monica không đáng phải chịu một sự bất công như vậy. Hơn
nữa, được tự do là cách tốt nhất để đến trợ giúp Pierre Saint Hilaire. Đáng
buồn là hệ thống tự vệ của cô sẽ chỉ trụ được khi đổ thêm tội cho Chánh
thanh tra. Cô hy vọng một khi ánh sáng đã soi rọi vào vụ việc này, thì
những tội lỗi chất lên anh cũng sẽ được hủy bỏ hết.

— Hơn nữa – cô nói thêm – tôi đã khám phá ra rằng Vergelesses là một

kẻ bị ám ảnh tình dục, anh ta tìm sự kích thích trên những bức ảnh quảng
cáo của tôi.

Wuenheim cụp mắt xuống gỡ album ảnh ra khỏi tập hồ sơ.

— Thế nên tôi chẳng có lý do gì để giúp ông ta cả – Cô kết thúc.
Vừa nghe phần cuối lời tự vệ của cô, Wuenheim vừa rải hai bức ảnh bán

khỏa thân của cô gái lên mặt bàn. Poncey nhón chân, nhổm lên để không
bỏ mất một chi tiết nhỏ.

— Tôi đang nhìn những bức ảnh này đây! – Chánh thanh tra nói, cặp mắt

đưa từ bức nọ sang bức kia để tỏ sự khêu khích. – Liệu tôi có vì thế mà là
một kẻ bị ám ảnh tình dục không hả? – Anh vặn lại – Những bức ảnh này,
có phải chính cô đã cho chụp không?

— Vâng.
— Cô đã chụp chúng để người ta ngắm nhìn, có đúng thế không nhỉ? –

Chánh thanh tra vẫn nói với cùng một ngữ điệu.

— Vâng!

— Thế thì, cô nên suy nghĩ chín chắn trước khi coi nạn nhân bị còng trên

một cái ghế và bị bỏ hoang trong căn hộ bị tàn phá của mình kia là bị ám
ảnh tình dục nhé!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.