KẺ SĂN NGƯỜI - Trang 214

Hai mươi mốt

Phòng ăn nhà hàng không rộng lắm, chỉ đủ để xếp bốn chiếc bàn. Nhà

hàng không đón bất kỳ khách du lịch nào. Chỉ những người quen trong khu
phố biết được cái tiệm ăn Tây Ban Nha nhỏ bé nằm ẩn mình bên cạnh nhà
thờ Trinité. Léognan rất muốn dùng bữa trong khu đại bản doanh của mình,
nhưng Saint Hilaire rất thận trọng, sau khi suy nghĩ chín chắn thì lại thích
cái địa chỉ này hơn. Nhà hàng của ông già Barbère nằm đối diện với sở
cảnh sát. Viên sĩ quan hành chính chẳng khó chịu được lâu khi khám phá ra
bữa ăn trong ngày, món paella của đầu bếp. Miguel, ông chủ, đã quay sang
ngành ẩm thực sau sự nghiệp chói lọi của một đấu sĩ bò tót. Những bức ảnh
cỡ rộng, chụp hình ông trên đấu trường được lồng khung kính, đó là những
bức hình ông trong những giờ phút vinh quang. Một tấm vải nhử bò được
treo trên một cái đinh, ngay trên đầu hai vị cảnh sát. Rất thường xuyên, vào
giờ dùng ly tráng miệng sau tách cà phê mà ông chủ nồng hậu tặng cho
khách hàng, thì ông ta nắm lấy thanh đoản kiếm để khua khoắng giả như
cách làm thế nào mà ông đã hạ được el Purfoso, con bò tót khủng khiếp
nhất mà ông chưa bao giờ phải đối mặt với nó. Các khách hàng quen đều
biết chuyện này nhưng mỗi lần ông lại thêm biết bao niềm hăng hái vào để
chơi màn kết liễu đời con vật đến nỗi mà bạn, trong giây lát, bị cuốn đến
một trường đấu sôi động. Hiện giờ, ông đã rút lui khỏi đấu trường, số tiền
dành dụm được trong những năm tháng vinh quang ấy đã giúp ông đầu tư
vào nhà hàng bé nhỏ này ở Paris, ông chẳng đòi hỏi gì hơn. Ông sống hạnh
phúc, được những người bạn yêu mến vây quanh cùng với những kỷ niệm
xa xưa của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.