KẺ SỐNG SÓT - Trang 119

Nhóm người đang đi lên đồi sắp sửa bắt kịp họ.
“Người ở nơi đây sẽ một lòng không đổi.” Jeff cũng đã tham gia cùng

cô, tiếp ngay sau đó là Hannah và tất cả những người khác.

“Gió đến đây, nắng đến đây.”
“Chào buổi chiều.” Jeff bước tránh sang bên cạnh, lịch sự nhường

đường cho những người khác đi qua. Những người còn lại trong đoàn cũng
làm theo ông. Cô cũng làm như vậy, nép sát mình vào người phụ nữ ban
nãy, ngón tay kiểm tra vành chiếc mũ trùm trên đầu để đảm bảo rằng tóc
của cô không bị lộ ra ngoài, rồi nhanh chóng đút lại tay vào túi để không ai
có thể nhận ra được rằng cô đang run rẩy.

“Anh đến từ đảo Thánh phải không?” Jeff hỏi người đàn ông trong bộ

ba đó.

Gã đàn ông nhìn chằm chằm vào Jeff khoảng một giây. “Chúng tôi

đang tìm kiếm vài người.” Gã lên tiếng, bằng tông giọng trầm khàn, cứ như
gã đang bị đau họng vậy. “Hai người phụ nữ trẻ. Ông có nhìn thấy ai
không? Chỉ có hai người họ thôi? Có thể bị thương nữa?”

Cô chờ đợi đoàn người quay lại phía mình, tố giác cô bằng ánh nhìn

vô thức. Nhưng không một ai làm vậy.

Khoan đã, hai người phụ nữ trẻ ư? Vậy là vẫn còn ai đó sống sót? Hay

đây có thể chỉ là một mánh khóe để thử xem phản ứng của cô như thế nào,
khiến cô nghĩ rằng người chị em gái của cô vẫn còn sống. Liệu có thể nào
như vậy được không?

“E là chúng tôi không giúp gì được rồi.” Jeff trả lời rõ ràng và dứt

khoát. “Chúng tôi khởi hành từ thị trấn Yetholm vào buổi sáng ngày hôm
nay cùng với một nhóm con chiên đến từ Liverpool. Họ rất đáng mến,
nhưng họ đi nhanh hơn chúng tôi rất nhiều và chúng tôi đã bị bỏ lại phía
sau. Ngoài ra, tôi có thể thề với Chúa rằng tôi không hề nhìn thấy bất kỳ ai
khác ngoại trừ nhóm người chúng tôi đây.”

Điều đó là không thể nào. Cô đã nhìn rõ gương mặt vô hồn của người

chị em gái mình. Gương mặt của một người đã chết, cảm nhận mạch đập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.