KẺ SỐNG SÓT - Trang 122

31

A

jax phóng xe tới trước cổng tu viện Wynding để phát hiện ra chúng

đều đóng im lìm và bị khóa. Không có bất cứ một thiết bị liên lạc nào, thậm
chí cả chuông cửa cũng chẳng có. Sừng sững hai bên cổng là một bức
tường đá trải dài đến mức nhìn qua hệt như một con đường.

“Vậy là cổng thiên đường đã đóng lại trước ngươi.” Mojo nói.
“Đừng có giả vờ như em rất thích đọc kinh thánh.” Ajax bấm còi xe.
“Sẽ chẳng có ai nghe thấy lời anh đâu.”
Anh bước ra khỏi ô tô. Gió từ biển thổi thẳng tới, dường như trong

không khí phủ đầy những hạt lưu huỳnh và nước muối trôi nổi khắp nơi.
Anh nhắm mắt lại trong giây lát, cảm nhận hơi nước ẩm ướt phả vào mặt và
khẽ liếm vị mặn của muối trên môi. Tòa tu viện này nằm cách biển chưa
đến nửa cây số, diện tích của nó trải dài tới tận khu vực cồn cát phía xa.

Ở một quận có dân cư thưa thớt nhất nước Anh thế này, Ajax cũng

chưa từng tưởng tượng được lại có nơi nào nằm tách biệt hơn thế. Chỉ có
vài cái cây thưa thớt, còn lại là cả vùng đất khô cằn, hoang vu vây quanh
anh, gần như trải dài đến vô tận.

Con đường mà anh đang đậu xe này còn rất xấu và được biết là thường

xuyên bị ngập lụt trong suốt mùa mưa lớn. Trong vòng năm dặm xung
quanh, chẳng hề tìm thấy một ngôi nhà hay một tòa công trình nào khác cả.
Theo lời người phụ nữ ở bưu điện gần nhất mà anh mới hỏi đường ban nãy
thì các nữ tu có sở hữu một chiếc xe ô tô, nhưng người ta hiếm khi nào nhìn
thấy nó xuất hiện trong ngôi làng gần nhất ở đây. Khi các nữ tu ra ngoài, họ
thường di chuyển bằng xe đạp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.