KẺ SỐNG SÓT - Trang 218

là cả East Anglia, nhưng đừng bao giờ đi lên phía bắc. Phía bắc là một nơi
rất đáng sợ.”

“Điều đó có nghĩa gì?” Isabel hỏi.
“Bọn em không biết. Họ cũng không biết. Chỉ là chẳng có ai muốn

đến phía bắc của nước Anh cả.”

“Chúng ta nên về thôi.” Isabel nói. “Mẹ Hildegard không có nhiều sự

kiên nhẫn lắm đâu, kể cả là với em đấy, nếu như em dám để những người
khác phải đợi giờ trà.”

Hai người phụ nữ bắt đầu quay lại dọc theo bờ biển.
“Em cùng chị tham gia buổi lễ cuối ngày nhé.” Jessica nói. “Có được

không?”

“Đương nhiên rồi, nhưng sau đó thì chị không thể chào tạm biệt em

được đâu.”

“Em biết.”
Sau những hoạt động cuối cùng của một ngày, các nữ tu sẽ nghỉ ngơi

khi đêm xuống, trở về phòng riêng của họ, giữ im lặng cho đến khi bắt đầu
các hoạt động của ngày hôm sau.

Bên dưới những đụn cát là một con đường cát trải dài dẫn thẳng đến

cổng của tu viện.

“Chờ một chút.” Bàn tay Jessica dừng lại trên cánh cửa có khung bằng

sắt nặng nề. “Cánh cổng này sẽ bị đóng chặt vào lúc hoàng hôn. Sao chị
vẫn có thể ra ngoài tắm tiên dưới trăng được?”

Isabel đi vào trong và cẩn thận đóng cổng lại. “Chị không hề nói gì

liên quan đến việc tắm tiên, hay tắm táp gì ở đây cả. Em lại lần nữa thả cho
trí tưởng tượng của mình bay quá xa rồi đấy.” Cô dừng lại, xoay mặt vào
tường. “Nhưng nhìn chung, nếu có ai đó cần phải rời khỏi tu viện vào ban
đêm, thì vữa trát những bức tường ở nơi này cũng đã khá đổ nát rồi. Và có
một số chỗ, thấy chỗ đó không, và đó nữa, thì một cú đẩy chân nhẹ cũng
tạo ra được một lỗ hổng rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.